TRANSLATOR: JUNE
BETA: BAMBI
-o0o-
Jasper nhìn Harry, Bella và Jacob nằm dài trên sàn chơi điện tử. Thật bất ngờ nhưng anh thực sự đã quen với mùi ẩm của chó bị ướt. Ban đầu, Harry có giấu đi mùi hương của cả hai, nhưng cậu bớt dần trong mấy tháng để họ thích nghi với mùi của nhau. Không có Victoria, cuộc sống đã ổn định lại và điều thú vị nhất sắp tới là các kỳ thi cuối năm. Chẳng bao lâu nữa ba người họ sẽ tốt nghiệp, sau đó thì sao? Bella muốn học đại học, nhưng điều đó có nghĩa là cô phải xa Jake, trừ khi cô đợi một năm. Anh không thực sự quan tâm lắm về mấy chuyện đó; anh đã học đại học vài lần rồi. Có vẻ Harry đang đi học vì lý do tương tự Jasper, cảm giác rất đáng mong đợi. Vậy nên, họ sẽ theo Bella đến trường đại học, hay làm gì đó khác? Và điều gì sẽ xảy ra nếu Edward chui ra từ xó nào đó và đến tìm Bella?
“Cần một đồng xu không?” Harry hỏi và Jasper nhìn cậu, thấy rằng trò chơi đã kết thúc.
“Tôi đang nghĩ về tương lai.” Anh thừa nhận khi Harry ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh anh.
“Tôi không có kế hoạch gì sau khi tốt nghiệp. Việc đó sẽ phụ thuộc vào Bella và Jake, đó là nếu tất cả chúng ta vẫn ở cùng nhau? “
Jasper không cần phải là một Empath mới thấy được sự hồi hộp của Harry. “Jake sẽ không bao giờ xa Bella, và chúng ta đã hứa sẽ gắn bó với nhau.” Anh nói, cảm thấy Harry thả lỏng hơn chút ít.
“ “ “ “ “ “ “ “ “ “ “ “ “ “ “
Harry loay hoay với chiếc áo sơ mi của mình trong lúc nhìn vào gương. Hôm nay là ngày tốt nghiệp. Cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tốt nghiệp trung học muggle nhưng giờ cậu đang ở đây. Đôi lúc cậu tự hỏi, lễ tốt nghiệp Hogwarts sẽ thế nào, nhưng cậu đẩy câu hỏi đó ra sau đầu ngay sau đấy. Đó là quá khứ, còn đây là cuộc sống của cậu hiện tại. Cậu từ bỏ việc sửa sang đầu tóc và túm lấy áo khoác, đi xuống lầu. Jasper đã ở sẵn trong xe, họ sẽ gặp nhà Swan ở trường. Harry nhanh chóng khóa cửa nhà lại, sau đó cậu bước xuống bậc thềm. Cậu ngồi vào ghế phụ và cười toe toét với Jasper, anh cũng cười đáp lại. “Vậy, đây là lần tốt nghiệp thứ mấy của anh?”
Jasper cười. “Không nhiều lắm đâu, dù sao tôi cũng gia nhập nhà Cullen trong những năm năm mươi. ”
“Sau khi học trường Hogwarts, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tốt nghiệp một trường cấp ba bình thường. Cảm giác rất lạ. ”
“Hãy sẵn sàng với các bậc phụ huynh khóc lóc và những bài phát biểu ngô nghê.”
“Sướng nhỉ.” Cậu càu nhàu và Jasper cười, trong lúc đang tấp xe vào bãi đậu xe của trường. “Tàu tuần dương” của Charlie rất dễ phát hiện, nên họ được Bella và Jacob. đã tìm đường để tham gia cùng Bella và Jacob. Harry cười toe toét khi thấy Bella thực sự mặc một chiếc váy và bị cô ấy trừng.
“Được rồi, ba người nên vào trong đi. Chúng ta sẽ gặp lại nhau sau buổi lễ. “
“Chúc vui vẻ.” Jake cười toe toét và hôn lên má Bella, khiến cô đỏ mặt. Cả ba nhanh chóng tiến vào bên trong để mặc áo choàng và được sắp xếp theo thứ tự bảng chữ cái. Là một Potter, Harry là người cuối cùng trong ba người bước lên sân khấu, mỉm cười nhận bằng tốt nghiệp, được Charlie và Jake cổ vũ. Sau khi mọi thứ đã xong, họ rời đi và quay lại nhà Charlie để có một đêm yên bình cùng pizza và phim. Với đề nghị tài trợ của Harry và Jasper họ có đủ tiền đi bất cứ đâu để ăn tối, nhưng không ai thực sự thích mấy nhà hàng và bữa ăn sang trọng. Charlie cuối cùng cũng đi ngủ, nhưng bọn họ thì gần như thức trắng đêm trò chuyện cho đến khi Bella ngủ thiếp đi đầu tiên, sau đó là Jake
Harry nằm dài trên sàn, cậu đặt một chiếc gối dưới đầu, đắp một tấm chăn trên người, Jasper nằm cạnh cậu, tiếng TV đã được vặn đến mức khá nhỏ để họ có thể nói chuyện. Jasper ngạc nhiên và hài lòng khi Harry ngủ thiếp đi, đầu tựa vào cánh tay anh. Một hành động này khiến anh cảm thấy mình được chấp nhận, nhiều hơn những gì anh được trong nhiều thập kỷ. Đúng, anh đã từng là một Cullen nhưng chính anh luôn cảm thấy sự cảnh giác nhất định từ bọn họ, trừ Alice. Ngay cả “người song sinh” của anh cũng đã biết tôn trọng những khả năng của anh. Những vết sẹo của anh nổi bật như một lời cảnh báo rõ ràng cho tất cả đồng loại, và mặc dù có thể nhìn thấy chúng nhưng Harry không hề cảm thấy sợ hãi. Ngay cả Jake cũng đã mất đi sự cảnh giác từ bản năng mà đồng loại của cậu dành cho ma cà rồng , còn Bella thì chưa bao giờ sợ anh. Thật là…kỳ diệu khi được tin tưởng như vậy. Nhưng với Harry, còn có cảm giác gì đó khác, và nó khiến anh sợ hãi. Anh từng yêu Alice; cô ấy là người duy nhất anh thực sự yêu. Những gì anh có với Maria không phải là tình yêu, dù anh đã nghĩ vậy vào thời điểm đó. Anh đã tin rằng anh và Alice là Bạn đời, nhưng nếu đúng như vậy thì tại sao anh lại “bình phục” sau cái chết của cô? Anh phải giống như Marcus, than khóc hàng thế kỷ chứ? Tuy nhiên, khi nhìn vào mái tóc đen đang vướng lại trên cánh tay mình, nhìn vị pháp sư trẻ, Jasper cảm thấy ấm áp. Anh chưa bao giờ quan tâm đến những người đàn ông khác, vậy cảm giác này là thế nào? Mặc dù không ai nói tới, nhưng anh biết rằng có rất nhiều người lính trong cuộc Nội chiến đã ‘an ủi’ lẫn nhau, kể cả trong các cuộc Chiến tranh phía Nam cũng vậy, anh đã từng chứng kiến điều đó. Anh chưa cảm thấy mình cần đến điều đó cả. Nhưng bây giờ có gì đó đang thay đổi, và anh không biết mình nên làm gì.
“ “ “ “ “ “ “ “ “ “ “ “ “
Carlisle cúp máy và cau mày, không biết phải làm gì bây giờ. Đợi đến lúc Edward biết rằng ông đã gọi điện đến bệnh viện Forks để nói chuyện với các bác sĩ khác, anh sẽ không vui, đặc biệt là khi anh biết dường như Jasper đã trở lại và thân thiết với Bella. Có những ngày ông ước, rằng họ không quay về Forks, thì có lẽ gia đình ông sẽ vẫn vẹn toàn và hạnh phúc. Alice đã để lại một lỗ hổng không bao giờ có thể lấp đầy, và không phải vì cô có thể nhìn thấy tương lai. Cô ấy từng rất hạnh phúc và tràn đầy sức sống, mà bây giờ cô ấy đã không còn nữa. Ông rất không biết liệu Jasper có trở về nếu không có cô ấy không. Rosalie và Emmett đã đi tuần trăng mật vòng quanh thế giới, không biết khi nào họ sẽ trở lại. Edward bây giờ ở nhà suốt, và anh vẫn còn chán nản. Nói cho cùng, anh ta đã bỏ lại người mình yêu và từ những gì nghe được thì có vẻ cô ấy đang hẹn hò với, chắc vậy, Jacob Black. Nhưng bọn họ thực sự là Bạn đời thì sao? Carlisle dựa lưng vào ghế và nhắm mắt lại, ước gì mình có thể ngủ được. Edward định làm gì đây?
TBC….
HẾT CHƯƠNG 10