[ Harry Potter Đồng Nhân ] Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 64 : Một Black Không Hề Black


EDITOR : PARK HOONWOO

Beta: Kyu

Nghi thức phân nhà cuối cùng cũng bắt đầu. Severus đứng trong đội ngũ tân sinh năm nhất chờ phân nhà, phía sau cậu là Lily đang nhỏ giọng nói chuyện cùng với người khác, ở trong mắt cậu, Lily vẫn hoạt bát như vậy.

Vừa quay đầu lại, cậu đã thấy Lucius. Lucius đang nói chuyện với người ngồi kế bên mình, là cái người cậu có gặp hồi nãy trong toa xe, Ryan Zabini. Người duy nhất cậu biết được trên bàn giáo viên là chú Ayer. Chú Ayer là chủ nhiệm của Slytherin, cậu hy vọng mình cũng có thễ được vào nhà đó, dù sao thì chú Ayer cũng là một phù thuỷ rất mê người, những gì ngài ấy biết quả thực nhiều không đếm xuể, ngài không chỉ tinh thông độc dược mà ngài còn có những thành tựu rất lớn về phép thuật hắc ám, phòng chống nghệ thuật hắc ám, thậm chí ngài ấy còn nghiên cứu cả hai thứ khó nghiên cứu nhất là thuật luyện kim và ma văn cổ xưa. Hiện tại, chú Ayer là chủ nhiệm của Slytherin, cho nên cậu rất muốn được phân vào nhà này, nếu vậy thì cậu có thể dễ dàng đi theo ngài ấy học hỏi nhiều thứ hơn. Quan hệ của chú Ayer và Lucius rất ít người biết, bất quá cậu biết, không chỉ thế Lucius còn thường xuyên khoe với cậu ngài ấy tốt như thế nào sao sao sao, nhìn cứ như một con khổng tước kiêu ngạo xoè đuôi vậy. Mỗi lần nhớ đến những lúc Lucius như thế, cậu chỉ muốn nắm đuôi y vặt sạch lông. Đương nhiên, bạn tốt của cậu có thể cùng với chú Ayer ở bên nhau thì cậu sẽ thành tâm mà chúc phúc hai người bọn họ.

Cậu suy nghĩ rất nhiều thứ khác nhau, sau đó lại lạnh mặt nhìn cái nón phân nhà bẩn hề hề tự hỏi không biết làm sao Lucius có thể chịu đựng hết lúc phân nhà được.

“Sirius Black!” Lúc này, giáo sư McGonagall kêu lớn.

Đi lên là một nam sinh có mái tóc đen, cậu ta còn quay xuống vẫy vẫy tay với mấy người nhìn mình, thậm chí còn hôn gió gì gì đó nữa, sau đó, sắc mặt hai người chị của cậu ta đang ngồi trên bàn Slytherin lập tức thay đổi, có lẽ bởi vì cái động tác không hề liên quan một chút nào với hai chữ quý tộc kia của cậu ta.

“Mời ngồi nghiêm túc, trò Black.” McGonagall nghiêm túc nói, chẳng lẽ nhà của nàng chuẩn bị chào đón một Black sao, dù sao Black này sao với những Black trước không hề giống nhau.

Sirius ngồi lên ghế, ngoan ngoãn đội nón phân nhà lên, trong đầu cậu lúc này toàn là hình ảnh gia đình mình biến đổi sắc mặt.

{Cậu muốn đến Gryffindor?} Giọng nói của nón phân nhà vang lên trogn đầu Sirius.

{Tất nhiên, ai muốn đến Slytherin chứ, suốt ngày cái gì mà thuần huyết, vinh quang, cao quý, chán chết được! Nếu ngươi không cho ta đến Gryffindor, ta chắc chắn sẽ xách ngươi đem đi đốt.} Sirius sửng sốt, thì ra nón phân nhà có ý thức a.

{Tiểu tử thúi vô lễ, Godric mới không thích mấy đứa nhỏ giống ngươi. Bất quá, ngươi thật sự có đầy đủ tính chất của Gryffindor, với lại, ta tôn trọng yêu cầu của mọi đứa nhỏ, vậy được rồi—} Nón phân nhà nói thầm, sau đó hô một tiếng “Gryffindor” liền im luôn. Nó mặc kệ người khác nghĩ thế nào, dù sao nó cũng chỉ là một cái nón.

  • Mấy từ trong {} là tiếng anh hiện đại đó, không phải tiếng anh cổ đâu, mà tại hết ngoặc rồi cho nên mình mới lấy ra xài.

 Sirius là người thứ ba phân nhà, mọi người không ngờ rằng cậu ta có thể tạo ra một chấn động lớn đến thế, một Black thuần tuý như thế lại vào Gryffindor! Tuy rằng không phải Black chưa từng có người nhà khác ngoại trừ Slytherin, Black cũng đã có vài người tiến vào Ravenclaw hay Hufflepuff gì đó, nhưng Gryffindor thì cái người đang ngồi trên đó là đầu tiên đấy.

“Quả nhiên là vậy!” Adromeda và Narcissa thầm nghĩ, hai người nhìn nhau, không biết lần này dì Walburga sẽ xử lí thế nào? Sirius là người thừa kế tiếp theo mà dì Walburga và chú Orion chú trọng bồi dưỡng, ngay cả Regulus cũng chỉ bằng một phần ba anh trai mình. Hiện tại, Sirius vào Gryffindor, vậy thì người thừa kế chắc là sẽ là Regulus chứ nhỉ! Nói như vậy, vậy thì cái tên kiêu ngạo Sirius kia chắc chắn sẽ phản bội lại gia tộc. Nhưng mà, chắc chắn cậu ta cũng phải chuẩn bị tâm lý rồi chứ. Bất quá, nhóc Reg kia thật sự rất thích anh trai mình, liệu nó có thể thay thế người nó yêu quý như thế mà trở thành người thừa kế không.

Mọi người đều có những suy nghĩ khác nhau, Hogair ngồi trên bàn giáo viên lại không có biểu cảm gì. Kiếp này hắn  không hợp tác quá nhiều với Black, mấy cái quan hệ của hắn và Black tất cả đều thông qua Malfoy, cho nên quan hệ của hắn bây giờ với Black không giống như quan hệ kiếp trước của Voldemort với Black lắm. Không có sự ảnh hưởng của Voldemort, Black vẫn sinh ra một kẻ dị biệt như vậy, Sirius vốn kiêu ngạo, không thích bị trói buộc, cho dù hiện tại cậu ta trong có vẻ lẳng lơ như thế, nhưng mà cái tính cố chấp của Black nó đã ăn sâu vào trong sương máu của cậu ta rồi, người của Black lúc nào cũng thế, cố chấp, cực kì cực kì cố chấp. Ba đỡ đầu Sirius kiếp trước của hắn cũng thế, ngài ấy vì chuộc tội mà tình nguyện ở trong Azkaban ngây người hơn mười năm; sau đó, lại vì con đỡ đầu là hắn đây mà nhiều lần gian nan, cố gắng vượt biển mà lấy hình thái Animagus mà bảo vệ hắn. Sirius này thật ra là một người rất trọng tình nghĩa, cậu có thể vì người cậu coi trọng mà trả giá hết thảy, đương nhiên, cậu cũng rất tàn nhẫn với những ai phản bội mình. Hiện tại Sirius mới 11 tuổi, không biết sau này cậu ta sẽ đi lên con đường nào đây? Bất quá việc vào Azkaban hẳn là sẽ không xảy ra đi! Nếu có thể, Hogair thực sự hy vọng mình có thể ngăn cản Sirius trở mặt với gia tộc Black.

Nghi thức phân nhà vẫn tiếp tục tiến hành, những người hắn tương đối hiểu biết đều giống với dự đoán của hắn, rất nhanh liền đọc đến chữ ‘P’.

“James Potter!”

James hẳn là sẽ vào Gryffindor đi, nhưng mà tại sao nón phân nhà lại im lặng lâu như vậy?

Đột nhiên, nó thê lương hét lên một tiếng:“Gryffindor!”

Nó làm sao thế? Nghe đực thanh âm khác hoàn toàn của nón phân nhà làm mọi người rất nghi hoặc, chỉ thấy Potter đó giậm chân, nặng nề thả nón phân nhà trở lại ghế, vài giây sau lại vui sướng chạy đến chổ Sirius mà ôm lấy bạn tốt của mình.

“Uầy, huynh đệ, cậu nói gì với nón phân nhà vậy? Sao nghe nó hét Gryffindor trông có vẻ thảm thương thế?” Sirius tò mò hỏi.

“Tớ chỉ là nhịn không được kể với nó một chút thập đại cực hình của thời Mãn Thanh ở Phương Đông mà thôi!” James nói “Ai biểu nó không cho tớ đến Slytherin/”

“Slytherin? Huynh đệ, cậu thật can đảm.” Sirius thở dài “Nhà cậu không phải ai cũng là Gryffindor sao?”

“Mẹ của tớ không phải, bà là một Slytherin, cho nên, nếu tớ đến Slytherin, ba tớ cũng sẽ chẳng nói gì đâu. Nhắc mới nhớ, trước kia mẹ tớ học Black đấy.” James vỗ trán bừng tỉnh nói.

“Black? A, nhớ rồi, mẹ cảu cậu là Dorea Black Potter, để tớ nhớ xem, tớ phải gọi mẹ cậu là gì nhỉ, cô bà thì phải. Bất quá, tớ chưa bao giờ gặp mẹ của cậu ở Black.” Sirius nhớ đến quan hệ của cậu và Dorea liền xấu hổ ý thức được mình phải kêu James một tiếng : “Biểu cữu”

“Cô bà? Vậy cậu phải gọi tớ là cữu cữu nhỉ?” James cũng ý thức được vấn đề này, bất quá cậu chụp lấy vai bạn tốt của mình nói: “Yên tâm, tớ không bắt cậu gọi tớ là cữu cữu đâu.”

“Đừng nói đến vấn đề này nữa. Lại nói tiếp, Remus với Peter hình như chung nhà với chúng ta ấy, vậy thì tối chúng ta có thể hành động dễ dàng hơn rồi, dạ du chẳng hạn, haha!” Sirius nhỏ giọng nói.

“Đương nhiên, phải không Remus?” James hỏi Remus đang ngồi bên cạnh mình.

“Các cậu nhỏ giọng một chút, bình tĩnh đi, chờ khi nào chúng ta quen thuộc hơn với nơi này rồi nói tiếp.” Remus cẩn thận nói.

“Không sao, dạ du liền có thể quen thuộc với Hogwarts.” James không thèm để ý nói, bất quá, cậu tốt nhất nên thăm dò ký túc xá Slytherin cái đã, như vậy cậu có thể thuận tiện đi tìm Sev rồi, dù sao ba của cậu cũng đã đưa áo choàng tàng hình cho cậu.

Remus thấy mình không thể khuyên được James thì mặc kệ cậu ta. Hôm nay James là người đầu tiên bắt chuyện với hắn trên xe lửa, còn trở thành bạn với cậu, cậu rất quý trọng người bạn đầu tiên này của mình, cho nên cậu không muốn làm cho James cảm thấy phản cảm về mình.

Sau khi phân viện kết thúc, James rất chờ mong bữa tối của Hogwarts, cậu sắp chết đói rồi. Sau khi Dumbledore nói một câu ba cậu cũng chẳng hiểu xong thì tuyên bố bữa tối bắt đầu, cậu tuỳ ý ăn, tình thoảng còn nhìn sang bên phía Slytherin. Severus đang ngồi bên cạnh Malfoy, thong thả ung dung ăn tối, cái tốc độ chậm rì rì đó của cậu ấy thật sự là James rất lo lắng. Không thể được phân vào chung nhà với Severus làm cậu rất buồn. Lúc trước cậu muốn đến Slytherin là vì nghĩ đến vài chuyện có lợi khi đến Slytherin, chẳng hạn như việc Severus chắc chắn sẽ đến Slytherin, bạn của cậu ấy, Malfoy, ở đó mà. Nếu cậu cũng đến Slytherin thì cậu có thể ngủ chung một giường với Severus rồi, còn có thể cùng cậu ấy đi học gì gì đó nữa chứ. Tuy rằng tách ra với bạn bè mình mới kết được thật sự rất tiếc, nhưng mà cậu tin tưởng cậu có thể bất chấp tất cả mà tụ tập với bạn bè của mình. Nhưng mà, nón phân nhà lại không đồng ý, nói tư tưởng của cậu với Godric Gryffindor rất giống nhau, hơn nữa cậu chẳng có xíu Slytherin nào, nó không thể phân cậu đến Slytherin. James rất tức giận, mẹ của cậu là một Slytherin chính thống, làm sao mà cậu có thể chẳng có chút Slytherin nào được, vì thế cậu liền cung cấp cho nó một vài hình ảnh khủng bố, kết quả làm cho nó chịu không nổi mà kêu to. Đúng là cái thứ nhát gan!

Bên kia Severus đang nhỏ giọng nói chuyện với Lucius.

“Black kia không ngờ lại vào Gryffindor, thật mắc cười!” Severus lạnh lùng nói, so với cái tên keo năm lẻ hai James Potter thì cậu còn ghét Sirius hơn nữa, tại sao, tại cậu thích, đơn giản thế thôi.

“Mỗi một thế hệ Black đều sẽ xuất hiện một kẻ dị biệt như vậy, vì bảo trì thuần tuý của gia tộc, những người như vậy chắc chắn sẽ bị trục xuất. Thế hệ này chỉ sỡ người có khả năng trở thành tân gia chủ là Sirius đây chắc cũng sẽ bị trục xuất.” Lucius nhàn nhạt nói, y không chế được âm lượng của mình, nói tiếp:“Lại nói tiếp, cái tên Potter đó vẫy tay với em kìa.” Lucius nhướng mày chỉ Severus.

Severus cũng chẳng thèm ngẩng đầu nói:“Tên đó làm cái gì, đâu có liên quan đến em.”

“Anh nghĩ, tên Potetr đó xác định em rồi.” Lucius nhướng mày nói:“Ayer nói Potter chính là một tập hợp những keo năm lẻ hai, một khi dính lên thì khỏi gỡ ra, nếu cậu ta thật sự xem em là bạn lữ tương lai mà theo đuổi, vậy thì em ngoại trừ thoả hiệp ra thì chẳng còn đường chạy nào khác đâu.”

“Không!” Severus chắc chắn nói:“Tuyệt đối không! Hơn nữa, anh ở trường mà vẫn gọi Ayer?”

“Chỉ gọi những lúc như vầy thôi.” Nhớ đến người yêu của mình, Lucius liền rất vui vẻ.

“Anh bình tĩnh chút, đây là đang ở bên ngoài.” Nhìn Lucius nhịn không được mà sắp xoè đuôi, Severus lạnh giọng chọc.

“Được rồi, dù sao lát nữa là bọn anh có thể gặp nhau rồi mà.” Lucius khẽ cười nói.

Severus không hề phản ứng Lucius, sau khi hát xong liền đi theo những người khác về ký túc xá.

[ Harry Potter Đồng Nhân ] Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 63 : Từ Một Tên Nóng Đầu Thành Một Tên Đầu Bị Nước Vào


EDITOR: PARK HOONWOO

Beta: Kyu

Sáng ngày khai giảng, Lucius và Severus xuất phát đến nhà ga Ngã Tư Vua.

“Nha, đó là cửa vào sân ga, chúng ta xuyên qua bức tường này là được.” Lucius chỉ vào một mặt tường nói.

Severus gật đầu, “Chúng ta đi thôi!” Sau đó, cậu vẫy tay chào tạm biệt mẹ, đi trước Lucius, xuyên qua bức tường.

“Dì Eileen, hẹn gặp lại.” Lucius trầm mặc nói Eileen, cũng liếc mắt nhìn qua nam nhân ánh mắt phức tạp nhìn bức tường sau lưng nàng.

“Lucius, mong con ở Hogwarts chiếu cố Sev một chút, nó quá mức quái gở, nó chỉ có một người bạn là con, lại càng ngày càng trầm mê vào độc dược, thể nào cũng có lúc quên ăn cơm cho mà xem, dì nhờ con nhắc nó ăn uống đúng giờ dùm dì.” Eileen nói, nàng bây giờ không phải gia chủ đương nhiệm của Prince gì cả, chỉ là một người mẹ lo lắng con trai mình không ăn uống và nghỉ ngơi đúng giờ.

“Con sẽ. Dì Eileen, hẹn gặp lại dì.” Lucius gật đầu đi xuyên qua bức tường, sau đó đụng mặt Severus đang đứng bên kia.

“Mẹ của em nói cái gì với anh thế?” Severus hỏi.

“Dì ấy muốn anh đốc thúc em ăn cơm và nghỉ ngơi đúng giờ, mẹ của em rất quan tâm em đó, mặc dù tính cách của dì ấy với mẹ của anh không giống nhua, nhưng mà họ đều là hai người mẹ rất quan tâm con của mình.” Lucius cười nói, không dấu diếm những gì mà dì Eileen đã dặn y hồi nãy.

“Em biết.” Severus đương nhiên biết mẹ của mình rất yêu mình, nhưng mà, đến bây giờ cậu cũng không biết, giữa mình và nam nhân kia, rốt cục mẹ yêu ai nhiều hơn.

“Sirius, không cần chạy loạn như vậy, mau lên xe!” Giọng nói của Andromeda truyền đến cách đó không xa, nàng cùng với một nữ hài khác đang kéo váy chạy chậm mà đuổi theo sau lưng một cậu bé tóc đen.

“Đừng cản em, Ann, Cissy!” Cậu bé tóc đen đó quay đầu lại lớn tiếng nói, sau đó tranh thủ lúc hai người đứng lại tại chỗ thì chạy mất tích.

“Andromeda, Narcissa, Sirius làm sao thế?” Lucius đi qua hỏi, mấy đứa nhỏ của gia tộc Black y biết hết, cái tên dị biệt Sirius này luôn làm cho vợ chồng Black rất đau đầu.

“Nó muốn đi tìm Potter! Từ sau lần trước thấy Potter ở Hẻm Xéo, bây giờ suốt ngày cứ đi theo cậu ta. Hồi nãy nó còn nói muốn ngồi chung một toa với cậu ta.” Adromeda lạnh mặt, không vui nói.

“Uhm, nó đi tìm Potter chơi!” Narcissa lập lại.

“Potter? Cậu ta có quan hệ tốt với Potter thế sao? Không lẽ Sirius muốn vào Gryffindor với Potter hay sao?” Lucius suy đoán, tuy nhiên câu nói này của y đã làm cho hai cô gái đứng thở dốc nãy giờ thay đổi sắc mặt.

“Tôi phải viết thư cho dì Walburga! Bọn tôi đi trước.” Adromeda khẩn trương nói, sau đó kéo tay Narcissa lên xe.

Severus đứng bên cạnh nghe nãy giờ lập tức nhíu mày, cái tên Potter đó nhanh như vậy đã tìm được đồng bọn rồi? Hơn nữa dồng bọn này còn là một Black?

“Severus, để anh đưa em đến toa xe của Malfoy trước, sau đó anh sẽ đi tuần tra.” Lucius nói.

Severus đồng ý, cậu đi theo Lucius đến toa xe của Malfoy. Trong toa xe có một nam sinh đã ngồi sẵn, anh ta tên là Ryan Zabini, là bạn của Luicus, ngồi bên cạnh anh ta còn có một nữ sinh vô cùng xinh đẹp, chỉ là hai người bọn họ đang hôn môi, hôn đến bất diệt giang hồ.

Thấy Lucius và Severus tiến vào, hai người rất nhanh liền tách ra, sửa sang lại quần áo của mình.

“Ryan, tớ đã nói rồi, không cần làm cái loại chuyện này trong toa xe của Malfoy!” Lucius tức giận nói. “Lucius, cậu thật lãnh đạm a! Đây, để tớ giới thiệu với cậu, người này là hôn thê của tớ, Fura Luther!” Ryan ôm eo nữ sinh bên cạnh nói.

Luther? Trong tất cả các gia tộc ở Anh không có gia tộc nào tên là Luther cả, không lẽ, vị hôn thê này của cậu ta đến từ Đức sao? Mà nếu đến từ Đức, vậy sao không an ổn mà học ở bên đó, chạy sang Anh làm gì, nữ sinh kia hình như là phù thuỷ năm ba.

Tuy hơi bất ngờ nhưng Lucius cũng rất nhanh chóng khôi phục biểu cảm của mình, hắn gật gật đầu với đối phương, giới thiệu với Ryan:“Đây là Severus Prince, em ấy không thường ra khỏi nhà, chắc là cậu chưa bao giờ gặp.”

“Đúng là tớ chưa gặp bao giờ. Prince lúc nào cũng bí ẩn!”  Ryan gật gật đầu “Bất quá, chúng ta đã từng gặp nhau 5 năm trước rồi. Buổi sáng tốt lành, tôi có thể gọi cậu là Severus không?”

“Có thể.” Severus cấp cho Lucius mặt mũi, không từ chối yêu cầu của Ryan.

“Mọi người ngồi trước đi, tớ ra ngoài tuần tra một lát!” Lucius cài huy hiệu huynh trưởng lên trên áo, sau đó đi ra ngoài.

Ryan không chịu nổi bầu không khí nặng nề cho nên liền lôi kéo Severus nói chuyện phiếm, bất quá, Severus thật sự rất ít nói, cho nên cuối cùng cậu ta chỉ có thể nói chuyện với hôn thê của mình.

“Lách cách!” Bởi vì chút nữa Lucius sẽ trở lại, cho nên bọn họ không có khoá cửa, nhưng như vậy cũng thật thuận tiện cho người ngoài tiến vào dễ dàng. Sau khi cửa toa xe mở ra, ba người ở trong liền nhìn bốn người đứng trước cửa.

“Các ngươi làm gì?” Ryan lãnh đạm hỏi.

“Con chuột của Peter không thấy,  tôi chỉ muốn hỏi mọi người là có nhìn thấy con chuột nào không?” Người nói là một nam sinh tóc nâu, thoạt nhìn rất lễ phép, theo sau cậu ta còn có một nam sinh thấp bé khác, nam sinh thấp bé đó nhút nhát nhìn Ryan.

“Chưa từng!” Ryan nói xong, liền kéo cửa toa xe lại, nhưng rất tiếc là không thành công, cửa xe lại một lần nữa bị một nam sinh tóc đen mở ra đập trúng tay Ryan, làm cậu ta ôm cánh tay đau đớn mà trừng mắt nhìn cái con người vừa mới làm mình bị thương đó.

“Sev, Sev, cuối cùng cũng tìm được cậu!” Nam sinh tóc đen, phải, chính là James Potter đó, vọt thẳng vào toa xe, nhào vào người Severus.

“Cút ngay Potter, ta không biết ngươi!” Severus dùng sức đẩy James ra, nhưng mà không biết cậu ta ăn cái gì mà lớn lên, Severus đã dùng hết sức bình sinh của cậu mà cậu ta cũng sống chết không buông ra.

“Này, bạn tốt, cậu ôm ai vậy?” Một nam hài khác xuất hiện, cũng tóc đen, rõ ràng bộ đồ cậu ta mặc là lễ phục, thế nhưng mà cổ áo lại bị kéo rộng ra, hình như là muốn tạo cho người khác cảm giác mình phong lưu, bất quá, tuổi còn quá nhỏ cho nên cảm giác gì gì đó không hề có, còn làm người ta cảm thấy rất mắc cười, cứ như con nít bày đặt mặc đồ nguời lớn vậy.

“Ha, Sirius, đây là hôn thê của tớ, Severus.” James quay đầu khoe với Severus.

“Severus, con sên a! Tên thật quá kỳ quái, nhưng mà, huynh đệ lão bào, cậu một ngày tốt lành nhé!” Sirius cà lơ phất phơ nói (thật ra mình tính edit luôn cái chỗ huynh đệ lạo bà, mà thấy nó mắc cười quá nên để nguyên)

Lại một lần nữa nghe người khác chế giễu tên của mình, Severus cảm thấy cái tên Potter đáng chết này đúng là tìm được bạn thân rồi, đức hạnh y chang như nhau! Một cái biệt danh hai người nói.

“Cút, ta nói lại lần nữa, Potter, buông ta ra, bằng không đừng trách ta không khách khí!” Severus cuối cùng cũng thoát khỏi James, đem cậu ta đẩy cho bạn tốt của mình.

“Nha, huynh đệ, vợ cậu tức giận thật là thú vị mà! Bất quá, tớ vẫn thích con gái mềm mại hơn, cái người tóc đỏ hồi nãy rất không tồi. Mà nói đi cũng phải nói lại, huynh đệ à, vị hôn thê của cậu mặc nguyên một cây đen thế kia, nhìn y chang như con dơi đen thui luôn, huynh đệ, khẩu vị cậu mặn thật đấy.” Sirius làm tỏ vẻ thứ cho kẻ bất tài, dù sao cậu ta cũng không thích con trai.

“Sirius, đây là quyết định của tôi. Còn có, đừng nói Sev của tớ như thế,” James quay đầu lại vỗ vỗ vai Sirius.

Hành vi đem người khác thành người tàng hình của hai người này làm cho Ryan rát tức giận, vừa muốn nói gì đó thì thấy Lucius đã trở về, Lucius nói:”Tân sinh năm nhất ngay lập tức trở về toa xe của các ngươi ngay, không cần đứng đây cản đường người khác.”

“Oh, Malfoy, thì ra anh là huynh trưởng a!” James kinh ngạc nói.

“Potter, về toa của các ngươi đi.” Lucius lạnh nhạt nói, biện pháp hữu hiệu nhất với mấy người giống như James Potter là lơ cậu ta đi, không cần tức giận với cậu ta làm cho cho mệt.

“Được rồi, chúng ta trở về là được chứ gì!” James xoa đầu nói, cậu ta quay sang nói với Severus đang trầm mặc nhìn ra ngoài cửa sổ nói:“Sev, chúng tớ đi trước nhé, lát gặp.”

Nói xong, James mang bạn bè của mình rời đi.

Xe lửa đúng 11 giờ bắt đầu chạy, chạy một cái là chạy đến tận tối mới đến ga. Lucius tách ra khỏi Severus, Severus đi với những tân sinh khác, ngồi thuyền nhỏ đến Hogwarts.

Severus tuỳ tiện lên một cái thuyền nhỏ, trên đó có một nữ sinh vẫn luôn nhìn Severus làm cho cậu rất không kiên nhẫn nhìn lại, kết quả là cảm thấy gương mặt này hình hơi quen quen.

“Là Severus sao? Tớ là Lily, cậu còn nhớ tớ không? Chúng ta đã từng chơi với nhau.” Lily vội vàng bắt lấy tay Severus nói.

“Tớ nhớ, Lily.” Severus cong cong khoé miệng, cậu biết Lily là phù thuỷ, cho nên lúc trước mới kết bạn với cô ấy, sau đó lại vì trở về Prince mà không quá chú ý đến nữ phù thuỷ Muggle này nữa, không ngờ bọn họ lại có thể vô tình đụng mặt ở đây.

“Severus, thật không ngờ là cậu, tớ cuối cùng cũng gặp được một người quen thuộc… Chúng ta thế nhưng mà lại là đồng học.”  Lily hưng phấn nói.

“Rất vui vì có thể gặp lại cậu, Lily.” Severus nói.

Bầu không khí hoà hợp của hai người làm cho những người trên thuyền bên cạnh không vui lắm, James đứng lên nói:“Sev, cậu tránh xa cô ta ra một chút! Cậu là của tớ…” Chưa kịp dứt lời, cậu ta liền đụng phải một cái vách đá, té thẳng xuống hồ.

“Kẻ điên này là ai thế?” Lily cảm thấy rất vui nói, người nọ té xuống hồ làm cô cảm thấy rất thống khoái.

“Là một tên điên.” Severus nhàn nhạt trả lời, thời tiết bây giờ cũng không quá lạnh, nhưng nước trong hồ đen vẫn rất lạnh, thấy James té xuống hồ cậu cảm thấy cậu ta nên nhân cơ hội này lấy nước lạnh tắm một chút cho tỉnh, bớt nói hươu nói vượn lại. Cậu biết chắc chắn sẽ có người đến vớt cậu ta lên cho nên cũng không quá quan tâm đến an toàn của cậu ta. Nhưng mà cậu không ngờ cậu ta té xuống hồ lần này chỉ thay đổi duy nhất một thứ, là từ một tên nóng đầu thành một tên đầu óc bị nước vào, còn lại cái quái gì cũng chả thay đổi.

Người giữ khoá chịu trách nhiệm dẫn tân sinh nhanh chóng đi lại vớt James lên, gió nhè nhẹ thổi làm cho cậu ta run cầm cập. Cậu ta vẫy vẫy tay với Severus ý nói mình không sao cậu không cần lo lắng, sau đó quay sang miêu tả tư thế nhảy xuống nước oai hùng của mình hồi nãy cho bạn của mình nghe.

Sau khi tân sinh bước vào Hogwarts liền bắt đầu sôi nổi bàn tán về cách phân nhà trong lúc chờ ở trước đại sảnh đường, ngay cả Lily cũng rất lo lắng. Severus bình tĩnh mà nhìn mọi người bàn tán sôi nổi, mặc dù cậu cũng chưa bao giờ tham gia nghi thức phân nhà này, nhưng Lucius đã tham gia rồi, mà như những gì cậu thấy là y chẳng bị làm sao cả.

[ Harry Potter Đồng Nhân ] Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 62 : Chúng Ta Có Dược Sinh Tử, Thế Tại Sao Hai Nam Nhân Không Thể Kết Hôn?


EDITOR : PARK HOONWOO

ĐÃ SỬA LỖI CHÍNH TẢ NHƯNG CHƯA BETA : PARK HOONWOO

Beta: Kyu

Mùa hè năm 1971, trước khi năm sáu của Lucius bắt đầu thì y đã nhận được huy hiệu huynh trưởng, y vừa nhận được huy chương đã xách đem khoe với Hogair.

“Ayer, nhìn nè, em có huy hiệu huynh trưởng nè!” Lucius ngẩng đầu nói, lấy huy hiệu đeo trước ngực khoe với Hogair.

“Không tồi, rất đẹp, rất có khí thế.” Hogair cười cười, đem cổ áo của Lucius chỉnh lại, lấy máy ảnh ra chụp một tấm Lucius. “Lại đây, chụp một tấm nào, mấy tấm chụp năm trước vẫn chưa thoả mãn ta được đâu.”

Nghe thế, Lucius liền tạo vài cái dáng cho Hogair chụp “Giáo sư Dumbledore năm nay lên chức hiệu trưởng, Hogwarts năm nay có khi nào bị cụ ta biến thành bầy sư tử không? Hiện tại hiệu trưởng hay phó hiệu trưởng gì cũng toàn là Gryffindor.”

Chụp ảnh xong, Lucius liền nhớ đến tin tức hôm nay báo đưa, hiệu trưởng tiền nhiệm Armando Dippet qua đời, tân hiệu trưởng là Albus Dumbledore, tân phó hiệu trưởng là Minerva McGonagall.

“Đừng nói như vậy chứ, bốn nhà đều như nhau, Albus sẽ không thiên vị nhà mình quá mức đâu.” Hogair biết tại vì hắn không được lên làm phó hiệu trưởng cho nên Lucius bây giờ rất bất bình. “Thật ra khi mở cuộc họp thì Albus có đề cử ta lên làm phó hiệu trưởng, nhưng ta lại từ chối, hiện tại ta không có nhiều thời gian với sức lực để mà quản lí trường học như thế.” Thế giới này rất hoà bình, không Voldemort, vì thế Dumbledore cũng không cần vì bồi dưỡng Cứu thế chủ mà cho Gryffindor thêm điểm, cho nên hiện tại tất cả các nhà đối với cụ cũng đều như nhau, cho dù cụ có thiên vị Gryffindor đi chăng nữa thì Hogwarts cũng không có khả năng biến thành một bầy sư tử được.

“Cũng đúng a, nếu anh trở thành phó hiệu trưởng thì sẽ rất bận, không có thời gian bồi em.”  Lucius tán đồng, cũng không còn rối rắm vấn đề hồi nãy nữa.

“Gia hoả bá đạo!” Hogair điểm điểm mũi Lucius nói.

“Đúng rồi, năm nay Severus cũng nhập học, nếu vậy thì em với em ấy có thể thường xuyên gặp mặt rồi.” Lucius quay đầu sang chỗ khác, không cho Hogair sờ soạng lung tung trên mặt mình nữa.

“Đúng nhỉ, năm nay Severus cũng sẽ nhập học.” Hogair bừng tỉnh nói. Những tân sinh năm nay nhập không không thiếu người mà hắn biết, tỷ như Severus, Lily và James, hiện gì quan hệ của ba người bọn họ đã thay đổi rất nhiều, Severus không còn là bạn thanh mai trúc mã với Lily nữa, mà James cũng chưa chắc đã nhất kiến chung tình với Lily. Bất quá, quan hệ của Severus và James hình như cũng không thay đổi gì mấy, cũng vẫn như nước với lửa. Hơn nữa năm nay Hogwarts còn có một tân sinh đặc biệt, Remus Lupin, một người sói có tính cách ôn hoà. Dumbledore có vì Lupin mà mở một cuộc họp hồi hè, cụ muốn cho cậu ta đến Hogwarts học, bởi vì trong danh sách tân sinh năm nay quả thật có tên cậu ta, cho nên bọn họ không thể ngăn cản được. Chỉ là, vấn đề của Lupin có hơi nghiêm trọng, tất cả các giáo sư trong trường phải nhất định chắc chắn rằng cậu ta sẽ không vì cuồng loạn trong đêm trăng tròn mà đi tổn thương những phù thuỷ khác. Ngày xưa, mỗi một lần dạy con của của cậu, Teddy Lupin, là hắn lại nhớ đến vấn đề của ba thằng bé. Lupin bị biến thành người sói do Fenrir Greyback, hiện tại thì cái tên Fenrir Greyback đang là đối tượng truy nã của các thần sáng, chỉ là cái tên người sói này vẫn trốn thoát thành công đến tận bây giờ. Lupin sẽ nhập học ở Hogwarts, cho nên bây giờ hắn muốn chế tạo ra một cái gì đó có thể nhốt cậu ta lại sau khi đã biến hình, cuối cùng hắn nghiên cứu ra được một cấm trận có thể làm được điều này, tất cả giáo sư trong trường đều đồng ý là sẽ vẽ nó trong lều Hét, cấm trận này sẽ giúp bọn họ bảo trì lí trí của Lupin trong khi cậu ta đang ở trạng thái sói. Bởi vì Lang dược vẫn chưa có được bậc thầy độc dược trong tương lai là Severus cải tiến, cho nên bọn họ chỉ đành dùng cách tương đối bạo lực này để nhốt Lupin lại.

“Hai ngày nữa ta phải đến giới Muggle để đón tân sinh, em có muốn đi chung không?” Hogair hỏi.

“Được a, hai ngày nữa em có thời gian rảnh.” Lucius nói, trước kia Ayer đã có mấy lần đi đón tân sinh như thế này, nhưng không lần nào y đi được, kỳ nghỉ hè năm nay y không bận rộn như thế nữa, kết quả OWLS của y không tồi, cho nên hiện tại ba của y cũng không cho y quá nhiều bài tập.

Tân sinh lần này Hogair phải đi đón là một phù thuỷ Muggle, bất quá không phải Lily, Lily sinh tháng một, tân sinh trong tháng một tất cả đều là do Minerva đón. Hắn rất muốn xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp với Lily ở kiếp này, dù sao cô cũng từng là mẹ của hắn ở kiếp trước, tính cách y chang nhau. Bất quá, về sau hắn còn rất nhiều cơ hội ở Hogwarts cho nên hắn cũng không nhất thiết phải quá vội vã.

Hai ngày sau, Hogair và Lucius độn thổ đến quận Surrey, đi vào nhà của tân sinh này, tân sinh Muggle lần này hắn phải đón tên là Sam Sean, nói chuyện với mẹ của cậu bé trong chốc lát. Sau đó hắn lại độn thổ đưa cậu bé đến Hẻm Xéo, còn Lucius thì độn thổ một mình. Y đã học độn thổ từ năm năm, mà vào kỷ nghỉ hè, y sẽ dùng một cái đũa phép khác cho nên y cũng chẳng có sợ tơ truy lùng của bộ phép thuật.

“Giáo sư Slytherin, nơi này thật thần kỳ.” Sam là một nhóc con cực kỳ hoạt bát, vừa mới bước vào Hẻm Xéo đã líu ríu la hoảng lên.

“Đứa nhỏ này chắc chắn là một Gryffindor.” Luicus nói nhỏ với Hogair.

 Hogair cười cười, đi song song với Lucius, thỉnh thoảng lại nói mấy câu:“Sam, đi chậm chút.”

Vì thế, Sam lại quay lại, đi bên cạnh hai người, chỉ vào mấy cửa hàng xung quanh hỏi:“Học trưởng Malfoy, cái đó là cửa hàng gì vậy?”

“Là cửa hàng thú cưng, nếu ngươi muốn mua thú cưng, chúng ta có thể vào xem.” Lucius lãnh đạm nói, hiện tại y đã là huynh trưởng, mà một trong những nhiệm vụ của huynh trưởng là gì? Là trả lời câu hỏi của các tân sinh, cho nên, mặc dù y không thích người ầm ĩ nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời thằng nhóc loi nhoi này.

“Có thể chứ, giáo sư?” Sam quay đầu lại hỏi Hogair.

“Tất nhiên là có thể, trò muốn mèo hay cú? Bên trong còn có một vài loại thú cưng đặc biệt của thế giới phép thuật, bất quá mấy con đó hơi sang trọng.” Hogair giải thích “Tạm gác qua cửa hàng thú cưng đi, chúng ta cần đến cửa hàng Trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin trước đã, chúng ta sẽ may đồng phục trước, sau đó mới đi mua những thứ còn lại sau.”

Sam gật đầu, đi đến cửa hàng Trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin.

“A, là Severus!” Lucius vừa đi vào thì đã thấy Severus.

“Lucius, tại sao anh lại đến đây?” Severus đi đến hỏi, “Chú Ayer, chúc ngài một buổi sáng tốt lành.”

“Con cũng thế, Severus. Con đến may đồng phục hả?’ Hogair cho Sam đi lấy số đo, sau đó quay sang nói với Severus.

“Không phải, con đến đây bồi mẹ mua đồ cho người kia.” Severus cúi đầu nói, cậu không muốn người cậu quý trọng nhìn thấy được cái biểu cảm khinh thường của cậu.

“Không sao đâu Severus, con phải biết ba con đang nỗ lực thay đổi. Mà có tha thứ cho ông ấy hay không, không phải quyền lựa chọn hiện tại đang nằm hết trên tay con sao? Mẹ con sẽ không ép buộc con đâu!” Hogair an ủi nói. Người kia trong miệng của Severus là Tobias Snape mấy năm trước mới tìm về được ký ức mình đã quên lãng, Hogair đã kêu Henry đi khôi phục ký ức cho ông ta và cho ông ta lựa chọn vài thứ ông ta phải trả nếu muốn đi tìm vợ và con mình. Cuối cùng, Snape lựa chọn sử dụng vài loại độc dược và phép thuật để biến ông ta từ người bình thường thành một pháo lép (Đây là thí nghiệm đầu tiên của Hogair trong việc biến một Muggle thành một pháo lép, tất nhiên, Hogair đảm bảo ông ta sẽ không chết), lấy thân phận người giúp việc mà đến trang viên Prince. Trước lúc đó, Hogair có bắt ông ta ký một khế ước giữ bí mật đồng thời thay đổi hình dạng khuôn mặt của mình sau đó mới có thể đến trang viên Prince làm người hầu. Nhưng mà, Eileen vì quá yêu ông ta cho nên nàng rất nhanh liền nhận ra ông ta là ai, tuy vẫn chưa làm lành với ông ta, nhưng mà nàng cũng không quá bạc đãi, còn đồng ý cho ông ta tiếp tục lưu lại trang viên Prince.

“Con đã biết, cảm ơn ngài, chú Ayer.” Severus miễn cưỡng nói.

Hogair vỗ vỗ bả vai cậu, sau đó đi qua nói chuyện một chút với Eileen, sau đó tính toán mang Sam đã lấy số đi xong đi mua mấy thứ khác. Bất quá, hắn vừa mới đi lại bên cạnh Lucius xong, vẫn chưa kịp ra khỏi cửa hàng đã thấy Severus bị James bám dính vào.

“Nha, này không phải hôn thê của tớ sao?” James cợt nhả bổ nhào vào người Severus nói.

“Cút ngay Potter!” Severus tức giận kéo cái kẻ đang dính lấy mình ra khỏi người “Ta không có một chút quan hệ nào với ngươi cả! Không cần nói hươu nói vượn!”

“Cậu là hôn thê của tớ, như thế nào lại không có quan hệ với tớ! Một năm không gặp, Severus, cậu càng ngày càng xinh đẹp!” James lại nhào đến.

“Potter, mắt của ngươi bị điểu phân nhồi đầy hay gì?  Ngươi thế quái nào có thể dùng từ xinh đẹp để hình dung ta?” Severus đỏ mặt tức giận nói (uhm, ngay chỗ điểu phân á, thật ra mình tính dịch là c** chim cơ, mà thấy nó tục quá, cho nên đành để nguyên)

“Học trưởng Malfoy, hình như hai người bọn họ là nam mà?” Sam đứng bên cạnh Lucius hỏi.

“Ừ.” Lucius kỳ quái trả lời, cái này không phải quá rõ ràng rồi sao?

“Nếu vậy tại sao cái người kia lại nói người còn lại là hôn thê của mình? Hai đứa con trai có thể kết hôn hả?” Sam – đang hoá đá hỏi.

“Thế giới phép thuật có một loại độc dược có thể làm cho phù thuỷ nam cũng có thể có thai, tuy rằng rất quý, nhưng con nối dõi thì không phải là vấn đề gì, tại sao hai người con trai không thể ở bên nha?” Lucius biết hai nam nhân ở Muggle Anh quốc không thể kết hôn, nhưng mà ở thế gới phép thuật thì không giống vậy, tuy là hai nam phù thuỷ yêu nhau ở thế giới phép thuật thì không nhiều lắm, nhưng mà không phải không có, ví dụ điển hình là y với Hogair nè.

Sam hôm nay coi như là mở rộng tầm mắt, cậu cứ nghĩ là thế giới phép thuật rất lạc hậu, ai ngờ bọn họ lại mở rộng hình thức hôn nhân như thế đâu.

“Cái này về sau ngươi có thể tự tìm.” Lucius nhàn nhạt nói.

Hogair nhìn thấy Severus và James nháo càng ngày càng lớn đành phải lên tiếng nói:“James, Severus bị con lắc đến không thở được kìa.”

“Chú Slytherin buổi sáng tốt lành.” James nói, tay của cậu cũng nới ra một chút, nhưng mà rất nhanh liền bị Severus túm lấy ném lên đấy đạp cho mấy cái.

“Severus, dừng lại.” Hogair cản.

“Cái tên đáng ghét !” Severus ngừng đạp “Ngươi có thể hay không đừng quấn lấy ta như thế nữa! Nếu muốn báo thù thì chúng ta quang minh chính đại quyết đấu! Dừng cái hành động ngu ngốc của ngươi lai ngay!” Tuy rằng cậu không thích cái quang minh chính đại quyết đấu này chút nào, nhưng để đạt được mục đích của mình thì cậu bất chấp. Đáng tiếc, James lại không dò trúng tần số với Severus, rất nhanh liền bày ra cái bộ dáng cứng mềm không nhai.

“Không thích đấy! Tớ thích quấn lấy cậu như vầy cơ!” James lăn lộn trên mặt đất, cự tuyệt lời mời quyết đấu của Severus.

Bị James chọc đến mức đỉnh đâu cũng bốc khói, Severus liền bỏ đi, mà James cũng đã bị mẹ cậu ta Dorea phát hiện cậu ta lại chạy đi gây sự cho nên liền đi tới nắm lỗ tai cậu ta kéo đi chỗ khác.

Thấy cả hai đương sự đều rời đi, Hogiar liền cùng Lucius và Sam đi mua mấy thứ khác, đầu tiên là vô siêu thị mua mấy cái như là kính viễn vọng gì gì đó, sau đó mới đến cửa hàng đũa phép, mua cho Sam một cây đũa phép. Tuy vậy mà phải đến tận ba giờ bọn họ mới mua xong tất cả mọi thứ, hai người đưa Sam về lại nhà, nói vài thứ cần lưu ý cũng như đưa cho Sam vé xe lửa xong xuôi tất cả lền rời khỏi.

Khi về đến nhà, Lucius nhịn không được mà lo lắng cho bạn tốt của mình:“Potter lúc nào cũng rất chấp nhất, cậu ta đến tận bây giờ mà vẫn còn quấn lấy Severus a.”

“Ai biết được!” Hogair cười khẽ, “Nếu nó thật sự thích Severus thì sao, nếu vậy thì nó chắc chắc sẽ quấn Severus cho đến khi nào nhóc đó đồng ý thì thôi.”

“Phải, chúng ta cũng không quản được.” Lucius than nhẹ

“Đứa nhỏ như em thì thở dài làm gì.” Hogair vỗ vỗ đầu Luicus nói.

“Anh lại đứa nhỏ!” Lucius bất mãn nói.

“Được rồi, ta lại sai rồi được chưa.” Hogiar cúi đầu hôn lên khoé miệng Luicus “Đây là quà bồi thường, có thể tha thứ cho ta được không?” Bọn họ có một cái ước định, Hogair mỗi khi gọi Lucius là đứa nhỏ hay gì gì đó giống vậy liền phải xin lỗi y. Lucius hy vọng quan hệ của hai người họ là ngang hàng, chứ không phải trở thành con của Ayer.

Lucius cười làm đôi mắt xinh đẹp kia của y cong lại, hào phóng nói:“Em tha thứ cho anh!”

Hogair sủng nịnh nhìn Lucius cười, sau đó lại cùng y về nhà.

[ Harry Potter Đồng Nhân ] Sư Tổ Và Xà Tổ Ở Hiện Đại – Chương 3 : Đêm Phóng Harry


EDITOR : JEON KOOKIE

Đã Sửa Lỗi Và Beta : Park HoonWoo

Bảy năm sau, đứa bé một tuổi biến thành một cậu bé tám tuổi xinh đẹp.

Draco, người lớn lên cùng Slytherin và Gryffindor, thừa hưởng gien tốt của Malfoy , tóc bạch kim, mắt xanh xám, làn da trắng cùng chiếc cằm nhọn.

Đó là một nhóc con xinh đẹp. Draco bay vui vẻ cả ngày và trở về trang viên Malfoy với cái đầu bù xù, Narcissa lấy một chiếc khăn lông giúp hắn lâu mồ hôi.

“Mẹ, Abra cùng Sass ở đâu rồi?” Draco thấy trong phòng khách chỉ có ba mẹ cậu bèn hỏi.

“Bọn họ ở trong phòng đọc sách, con tắm rửa trước đi , sau đó đó chúng ta ăn tối .”

“Dạ, mẹ.”

Draco trở về phòng với cây chổi bay của mình, tắm rửa sạch sẽ xong, lịch sự đi sang phòng của ông mình gõ cửa.

Draco biết rằng trong tất cả các chân dung của tổ tiên, chỉ có tranh của ông nội là Abraxas Malfoy thì không thể chuyển động, lúc nào cũng chỉ có một biểu cảm một đó là mỉm cười, ba của hắn đã nói cho hắn biết lý do từ lâu là ông nội của hắn vẫn chưa chết, hai người trong phòng này chính là ông nội của hắn .

“Mời vào!” Một tiếng nói vọng ra từ trong phòng.

Draco đẩy cửa vào phòng, nhìn thấy Abra đang nở một nụ cười rạng rỡ, vẫy tay chào cậu một cách nhiệt tình.

Bên cạnh, Sass mỉm cười và gật đầu với hắn.

“Mẹ nhờ con mời hai người xuống ăn tối.”

Draco nỗ lực thể hiện lễ nghi quý tộc mà cậu đã học được, bởi vì cậu biết rằng dù bên kia trông bằng tuổi của cậu, nhưng bọn họ là trưởng bối của mình, cậu không thể quá tuỳ tiện khi đối diện với bọn họ, nếu không chắc chắn ba cậu sẽ phạt cậu chép gia quy 100 lần.

” Thì ra là đã đến giờ ăn tối rồi. ”

Abra đóng cuốn sách trên tay và nói với Sass, ” Đi, đừng để Lucius và Narcissa đợi lâu.”

Nói xong Sass gật đầu, miễn cưỡng buông sách ra và xuống lầu với họ. Kể từ khi Voldemort biến mất, Gryffindor và Slytherin đã lao vào thư viện của Malfoy để nghiên cứu rất nhiều cuốn sách khác nhau, vì họ đã nhìn thấy Voldemort trong trận pháp chiêm tinh đó là 14 năm sau, Voldemort sẽ sống lại.

Do đó, họ phải nhanh chóng nghiên cứu thế giới phép thuật 1000 năm sau, để khi Voldermort trở lại trong tương lai, họ có thể giám sát và đảo ngược vận mệnh của của hắn ta.

Bây giờ họ là Abraxas Malfoy, họ đã quen với việc không gọi tên của đối phương 1000 năm trước nữa, thay vào đó họ đã quen với việc sử dụng cái tên Abra Malfoy và Sass Malfoy.

Mỗi ngày họ có thể di chuyển tự do, mà không giống Draco bị Lucius bắt tiến hành huấn luyện gia tộc.

Sau bữa tối, cả Abra và Sass đều mặc áo chùng phù thuỷ cầm một hộp điểm tâm chuẩn bị ra ngoài.

“Sắp tối rồi, vì vậy hãy cẩn thận.” Lucius đưa bọn họ ra cửa, dặn dò “Lucius, không cần lo lắng cho bọn ta, đây cũng không phải là lần đầu tiên bọn ta ra khỏi nhà vào giờ này.” Abra mỉm cười nói.

” Bọn ta không phải mấy đứa nhỏ, bọn ta có thể tự bảo vệ mình.”

Saas cũng an ủi, tuy rằng thường ngày hắn đều trưng cái mặt Poker face không có chút biểu cảm gì, nhưng mỗi khi thấy Luiucs quan tâm mình, gương mặt của hắn sẽ không nhịn được mà nhu hoà đi Từ trang viên Malfoy, bọn họ độn thổ đến đường Privet Drive, trước một ngôi nhà Muggle bình thường. Trong vài năm qua, họ đã đến đây mỗi tuần, để chơi với Harry-Chúa Cứu Thế của phù thuỷ.

Lúc đầu, Lucius đã cật lực phản đối bọn họ làm vậy, Abraxas nỗ lực thuyết phục rằng bọn họ sẽ không sao, tuy nhiên lại chẳng có chút kết quả gì, cuối cùng, phép thuật cảu Saas dưới tình huống cấp bách bỗng nhiên tào ra ngoài, làm cho Lucisu sợ hãi, cũng như nói cho Luicus biết thân thể của bọn họ tuy rằng đã bị thu nhỏ lại, nhưng không có nghĩa ma lực của bọn họ ít đi, nó vẫn cường đại giống như ngày xưa vậy.

Sau đó, mặc dù Lucius vẫn lo lắng về họ và không muốn bọn họ ra ngoài vào ban đêm, nhưng cậu cũng không ngăn lại.

Abras cầm đũa phép của gia chủ tiền nhiệm và ếm cho hai người một câu thần chú tàn hình , rồi lặng lẽ bước vào ngôi nhà Muggle tên Dursley này.

Gia đình Muggle này đang tập trung tại phòng khách để xem Muggle TV vào thời điểm này. Không ai phát hiện ra 2 đứa trẻ lạ mặt đột nhập vào nhà.

Abras và Sass ngựa quen đường cũ tìm thấy một cái phòng xép dưới gầm cầu thang .

Sass gõ cửa nhỏ, đến khi gõ được đến cái thứ tư thì cửa mở, một nhóc con tên là Harry Potter xem xét bên ngoài, sau đó tự nhiên nhường chỗ cho hai người vừa gõ cửa vào trong phòng.

Nhóc con đem cửa đóng lại sau, nghiêm túc khóa cửa, Abra cùng Sass cũng giải trừ phép tàng hình. Nhịp gõ gửa hồi nãy Saas gõ là do bọn họ định ra vào lần gặp mặt đầu tiên của bọn họ.

Abra và Sass thật sự không quen nhìn một nhà Dursley ngược đãi Harry như một gia tinh như thế này, vì thế mỗi tuần đều sẽ dành ra một buổi tối, mang chút điểm tâm đến thăm Harry, dạy cho cậu vài chuyện liên quan đến thế giới phép thuật cùng với chuyện cậu như thế nào trở thành chúa cứu thế.

“Cảm ơn hai người vì luôn mang cho tớ điểm tâm ngon như vậy.” Harry hết lòng cảm kích hai người bạn của mình.

“Không cần khách khí.” Sass ngày thường không thích nói chuyện cũng đôi khi sẽ nói vài câu khi gặp Harry: “Những thứ bọn tớ có thể làm cho cậu rất ít, cậu phải tự chiếu cố bản thân mình cho tốt, chờ đến khi cậu 11 tuổi là có thể rời khỏi đây đến Hogwarts học rồi.”

“Tớ thật sự mong ngày đó đến sớm hơn một chút.” Harry ngưỡng mộ hai người bạn của mình. Họ sinh ra trong một gia đình quý tộc. Họ sống vô tư, không giống như cậu, ăn nhờ ở đậu.

Nghĩ đến đây, Harry không khỏi oán hận và bất mãn về cái tên ép cậu vào cảnh nhà cửa tan nát như hiện tại, Voldemort.

Sass cảm giác được cảm xúc của Harry dao động đến lợi hại, vội vàng cầm tay Harry, nói:

“Harry, không cần bị cừu hận che mắt tâm trí. Ngươi là chúa cứu thế của thế giới phép thuật, ngươi luôn luôn phải tích cực hướng về phía trước, Mấy cái tội nhân đi trên con đường huỷ diệt đó cũng cần phải được cứu rỗi.”

“Sass?” Lời nói hôm nay Sass có chút đột ngột đối Harry.

Abra thấy Harry nghi hoặc, vội vàng giải thích nói: “Harry, Saas muốn nói , Cậu tuy rằng là chúa cứu thế của cả thế giới phép thuật lại bị mang đến một gia đình Muggle như vầy để lớn lên, là do cái vị bạch phù thuỷ vi đại kia muốn cậu rèn luyện mình, rèn luyện mình thành một vị dũng sĩ giỏi nhất không cần bị cừu hận cùng vinh quang mà trở nên vặn vẹo.”

Harry vẻ mặt đau khổ, khô cằn nói: “Tớ cảm thấy tớ thực bình thường, tớ rất khó tưởng tượng tớ là chúa cứu thế, dù sao các cậu biết sử dụng phép thuật, tớ một chút cũng không biết. Hơn nữa theo như các cậu nói, tớ thành ra như vầy đều là do cái vị bạch phù thuỷ vĩ đại kia ném đến đây, tớ không thực sự nghĩ mình có thể trưởng thành như cụ mong muốn đâu.”

“Đừng nói như vậy, Harry.” Abra trấn an cảm xúc phản nghịch của Harry, “Những người lớn tuổi luôn có suy tính của riêng bọn họ, với lại tiêu diệt thế lực hắc ám chính là trách nhiệm của mỗi người.”

Sass cũng vỗ vỗ tay Harry, an ủi nói: “Ngươi lo lắng năng lực vấn đề, chúng ta đều sẽ tận lực giúp ngươi.”

Có các bằng hữu cổ vũ, sầu lo của Harry cũng giảm bớt không ít, dù sao mấy cái vấn đề đó sau này mới cần giải quyết, còn chuyện bây giờ cậu cần làm chính là vui vẻ tận hưởng khoảng thời gian bên bạn bè này.

Rời khỏi nhà Dursley trở lại trang viên Malfoy, theo thường lệ nhìn thấy Lucius đang đợi bọn họ.

Mỗi lần bọn họ buổi tối ra cửa, Lucius đều phải nhìn thấy bọn họ trở về mới có thể yên tâm.

Mới đầu bọn họ cũng sẽ khuyên Lucius đừng lo lắng bọn họ, nhưng lần nào Lucius cũng vẫn sẽ chờ bọn họ trở về như thế, dần dần bọn họ cũng không cản Lucius nữa, ngược lại bắt đầu ỷ lại vào cái cảm giác có người chờ mình về này.

Hai người hướng Lucius nói ngủ ngon sau, về tới bọn họ phòng. “Sass, cái cậu nói hôm nay với Harry, có điểm quá sớm.” Abra có chút bất mãn nói. “Cậu là nói, tớ nói cho Harry biết chuyện tội nhân cũng cần phải cứu rỗi là quá sớm sao ?” Sass nghĩ nghĩ nói, “Cũng phải, nói chuyện cứu rỗi gì gì đo với một đứa nhỏ 8 tuổi quả thật hơi sớm, . Lúc ấy tớ cảm giác được cảm xúc oán hận Harry, liền lo lắng cậu ta đem Tom Riddle nhận định thành tử địch, nhịn không được liền nói những lời này đó.”

Abra thở dài nói: “Cậu quá để ý đến chuyện hậu duệ , chuyện của Harry, chúng ta không phải nói là từ từ sao? Muốn hóa giải thù giết cha mẹ cần rất nhiều thời gian.” Sass gật gật đầu, hối hận tự trách xúc động hôm nay của mình.

Lúc trước sau khi bọn họ phát hiện bọn họ xuyên qua thời không, Sass liền quyết định muốn cứu vớt hậu duệ của hắn Voldemort.

Abra rất cao hứng vì hai người quan hệ có thể hòa hoãn, vì thế liền đáp ứng hỗ trợ.

Sau khi bọn họ không ngừng nghiên cứu câu chuyện của Voldemort cũng như thăm dò thái độ của phù thuỷ với việc này, sau đó lại qua nhiều lần thảo luận, bọn họ liền quyết định là chỉ có chúa cứu thế cùng Voldemort yêu nhau, tựa hồ mới có thể hóa giải nguy cơ của phù thuỷ hơn nữa xoay chuyển việc Slytherin không thể tiếp tục truyền thừa.

Sau đó, bọn họ bí mật tiếp cận Harry, chiếu cố Harry, lấy bằng hữu thân phận ở thay đổi một cách vô tri vô giác bên trong, chậm rãi làm nhạt oán hận của Harry đối với kẻ thù của mình ,cũng như là ly gián Harry và Dumbledore.

——————————————————————————————————————————

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, Draco cũng đã 11 tuổi, một nhà Malfoy không ngoài ý muốn thu được thư thông báo nhập học Hogwarts của Draco , nhưng là điều làm tất cả mọi người cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Abra cùng Sass đồng dạng cũng có thư thông báo nhập học.

Lucius nhìn kỹ hai lá thư này một chút, thật sự là gửi cho Abra Malfoy và Saas Malfoy, y không ngờ được cái bút lông chim phụ trách viết mấy lá thư này ở Hogwarts có thể gửi thư thông báo nhập học lại một lần nữa cho ba của mình.

Sass ngồi một bên nhíu nhíu mày, bọn họ hiện tại còn không thể bị vạch trần thân phận, một cái thân phận Malfoy có thể làm cho bọn họ hành động dễ dàng hơn ở thế giới phép thuật ngàn năm sau. “Có lẽ, Hogwarts bút lông chim chỉ có thể phân biệt tuổi thân thể chứ không thể phân biệt được tuổi linh hồn của bọn ta, thân thể hiện tại cũng xác thật là trạng thái mười một tuổi.” Sass nói.

“Liền tính Hogwarts bút lông chim nhầm lẫn một chút thì sao, đâu có cái gì không tốt đâu, có bọn ta ở Hogwarts chiếu cố Draco, cậu cùng Narcissa không phải đều sẽ thực yên tâm sao?” Abracười cũng nói với Lucius.

Narcissa ở bên cạnh Lucius, nghe nói Draco có thể được chiếu cố, cũng khuyên Lucius đừng lnghĩ nhiều, đâm lao phải theo lao, cho cả ba cái nam hài cùng đi Hogwarts đi học.

“Chính mà Narcissa, chúng ta nên như thế nào giải thích thân phận Abra và Sass như thế nào đây?” Lucius rối rắm.

Cho đến hiện tại, bọn họ đều cố gắng dấu diếm thân phận của Abra và Saas, cho nên, những người biết đến sự tồ tại của bọn họ ngoại trừ Malfoy và gia tinh ra thì chỉ có mỗi Severus. Cho nên, hiện tại nên giải thích hai Malfoy đột nhiên xuất hiện này làm sao với người ngoài đây, Lucius thực buồn rầu.

“Chúng ta có thể nói, bọn họ là họ hàng thân thích, vì vài lý do, bí mật dưỡng ở nhà của chúng ta.”

Narcissa nói ra kiến nghị của bản thân, chỉ cần là chuyện tốt đối với Draco của nàng thì nàng đều sẽ toàn lực duy trì. “Được rồi, cứ làm như em nói đi .” Lucius rốt cuộc đồng ý.

P/s : Lần đầu làm nên chưa có kinh nghiệm mọi người thông cảm :))

Design a site like this with WordPress.com
Get started