[HP] Đốn Gục Xà Tổ – Chương 40: Abraxas Bị Nghiệp Quật


EDITOR: PARK HOONWOO

BETA: AKKI

-o0o-

Bước vào hẻm xéo, nhin dòng người cứ đi đến đi lui, Ansel không quá thích nơi đông người kéo kéo ngón tay Salazar “Lão sư, hay chúng ta quay lại vào hôm khác được không?”

Đối với dòng người ồn ào cũng rất phản cảm, nhìn giống như những con sư tử tinh lực tràn đầy “Nếu đến rồi, vậy thì mua luôn đi. Chờ thêm mấy ngày nữa, phỏng chừng người vẫn nhiều như vậy, dù sao cũng sắp khai giảng.”

Ansel gật gật đầu, hết thảy đều nghe theo Salazar, dù sao y cũng đưa ra ý kiến phản đối, nhưng Salazar không đồng ý thì y làm sao giờ.

Đi đến tiệm sách Flourish and Blotts, lấy tấm da dê trong ngực ra, Salazar bắt đầu hành trình chen chúc với mọi người để mua sách giáo khoa.

Salazar đi tìm sách mà Ansel cần cho an8m sau, Ansel lại nhàm chán đi vòng vòng ở kệ sách ngoại khoa, không biết đang làm cái gì.

Đi qua đi lại, cầm cuốn sách có cái tựa đề hấp dẫn người khác lật được vài tờ rồi buông xuống, đi hai bước nữa cầm cuốn sách hấp dẫn ánh mắt của mình, lật được vài trang rồi cũng thả về vị trí cũ.

Không biết qua bao lâu, sau khi Salazar đã lựa xong hết sách giáo khoa, ôm một đóng lớn không chút hợp với hình tượng của minh, đi về phía quầy thanh toán.

Thanh toán xong, nhân viên của cửa hàng đóng gới mớ sách lại, Salazar trực tiếp dùng bùa thu nhỏ thu nhỏ mớ sách lại còn bằng một nắm tay, cất vào túi. Sau đó túm Ansle vẫn còn đang đi dạo rời khỏi cửa hàng.

“Cần phải đi.” Salazar xách cổ áo Ansel bước được vài bước, liền buông tay, móng vuốt không có chút khựng lại nào duỗi đến gương mặt phính phính của Ansel, hung hăng nhéo một phen.

Ansel bị niết đau, cũng không né tránh, trưng đôi mắt ngập nước nhìn Salazar, cái bộ dáng đáng thương hề hề đó, thiếu chút nữa làm tất cả chị em phụ nữ xung quanh muốn hoá thân thành sói mà nhào lên “Lão sư, đau…..”

Nhìn bộ dạng nước mắt lưng tròng của Ansel, Salazar ho nhẹ một tiếng, xoa xoa chỗ vừa mới nhéo “Ngoại trừ sách giáo khoa ra, còn gì cần mua nữa không?”

Ansel híp mắt cọ cọ lòng bàn tay của Salazar, thoải mái thở dài “Mua một cái vạc đi, cái vạc một học kỳ qua vẫn luôn vô dụng phòng chừng rỉ sét rồi.”

“Nếu nói vạc, vậy thì không cần mua.” Nhìn Ansel cọ đến thoải mái, Salazar lại thuận tay nhéo thêm một chút nữa, mới kéo tay Ansel đi ra khỏi cửa hàng Florish and Blotts “Ta nhớ rõ trang viên còn rất nhiều vạc không dùng, lát nữa đi tìm một cái là được.”

Ansel xoa khuôn mặt bị Salazar nhéo đến hồng hồng của mình, kinh ngạc mở to hai mắt “Lão sư, mấy cái vạc đó đều là trân phẩm mà người cẩn thận cất giữ, cho con cầm đi nấu độc dược, có phải vật hơi không phù hợp lắm không?”

“Vẫn luôn để đó không xài, vậy không phải là trân phẩm hoá thành phế phẩm?” Salazar vỗ vỗ vai Ansel “Ôm eo của ta chặt chút, chúng ta đến trang viên.”

“Nga nga” Ansel nghe vậy liền nhanh chóng chạy đến ôm chặt eo Salazar, sợ Salazar đổn thổ được nửa đường vứt mình lại.

Trải qua cuộc hành trình choáng đầu buồn nôn, hai chân Ansel rốt cuộc cũng chạm vào đất trở lại. Bất quá trải qua bao nhiêu lần độn thổ, Ansel tỏ vẻ mình vẫn không thích ứng được với cái kiểu di chuyển này.

Ansel mềm như bông dực vào ngực Salazar, sắc mặt tái nhợt đến mức tưởng chừng như sắp nôn đến nơi, nhưng cuối cùng vẫn không nôn. Trong lòng khó chịu, nhưng vẫn không nôn ra được.

Salazar bế Ansel lên, đi vào phòng ngủ bỏ y lên giường, gạt tóc mái của y sang một bên, nhẹ giọng an ủi: “Ngoan, ngủ trước một chút, một chút nữa là loại cảm giác khó chịu này hết thôi.”

Ansel ngoan ngoãn gật đầu, cọ cọ gối đầu mềm mại, nhắm mắt ngủ say, không hề khó chịu người không màng đến ý kiến của y mà quyết định.

Salazar xoa xoa đầu Ansel, một mình bước vào thư phòng. Đối với lĩnh vực linh hồn, hắn chỉ biết có thể dán linh hồn lại. Biết có một loại độc dược có thể làm được việc này, thậm chí nguyên liệu cần để nấu cũng rất rõ, nhưng mà hắn chưa làm thử bao giờ! Ngàn năm trước làm gì có ai ngu như Riddle chứ, xắt lát linh hồn mình, đây rõ ràng là muốn chết nhưng sợ phiền toái người khác đến diệt mà!

Salazar đỡ trán thở dài, nếu không phải trên người Riddle có huyết thống Slytherin, hắn mới không thèm đi quản cái chuyện vừa phiền toái vừa phức tạp này.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Ansel ngủ hết một buổi trưa, Salazar cũng ngồi trong thư phòng lật sách hết một buổi trưa, cuối cùng tìm được một chút manh mối.

Căn cứ vào tình hình trước mắt, linh hồn Riddle xắt ra cũng không quá nhiều, tính luôn cả chủ hồn thì cũng chỉ mới có ba cái, cũng không quá mức phiền phức. Chỉ là thời gian nấu độc dược hơi lâu, mà Salazar không có nhu cầu cống hiến thời gian dùng để gặp Ansel ra để đi nấu độc dược.

Vì thế…….. tất cả mọi chuyện liên quan đến vấn đề vá lại linh hồn cho Riddle, Salazar đều giao hết cho Abraxas. Dù sao, Ridde cũng là “lão bà” của Abraxas, đã là lão công thì làm sao có thể không quản chuyện của lão bà được chứ.

Mặc dù có chỗ nào không hiểu, thì Salazar cũng có thể ra tay giúp đỡ, nhưng chủ yếu tất cả vẫn do Abraxas thực hiện.

Ansel tỉnh ngủ dùng phép thuật của mình biến đôi giày mình mang thành một đôi tông lào, lê bước đến thư phòng, gõ cửa xong dựa vào khung cửa, đáng thương vuốt bụng “Lão sư, con đói, muốn ăn……”

Nhìn bộ dạng đói đến đáng thương của Ansel, Salazar chột dạ ho khan “Khụ khụ, không bằng trước nói Edda làm cho em một ít điểm tâm?”

Ansel ai oán nhìn chằm chằm sách trong tay Salazar, phía sau tràn ngập oán khí “Không cần, con nhớ chỗ của Abra lúc nào cũng có điểm tâm ăn.”

Salazar khép sách đặt trên bàn, đi đến kéo tay nhỏ của Ansel “Đọc sách quên mất thời gian, đi thôi, đến trang viên Malfoy.”

Ansel chu miệng nhỏ, mùi chua bay đầy trời “Lão sư, người chỉ lo cho hậu đại kia của mình, có phải quên mất vạc của con rồi không?”

Salazar xấu hổ ho khan, sau đó nghiêm túc nhìn Ansel “Riddle không phải hậu đại của ta, chỉ có thể nói là một chi thứ mà thôi.”

“Mặc kệ……… Dù sao đều có huyết thống Slytherin.” Ansel nhỏ giọng lầu bầu một tiếng, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy gương mặt ôn nhu. Ansle lui về sau một bước, cảnh giác nhìn chằm chằm Salazar “Lão sư……….. người muốn làm gì?”

Salazar kéo một cái, trực tiếp kéo Ansel vào lòng mình, hung hăng chà đạp mái đầu vàng kim của y “Nha, có huyết thống Slytherin, trong cơ thể của Al cũng có máu của ta nha, nếu vậy thì Al là đích tử rồi con gì.”

Ansel trừng mắt nhìn Salazar khi dễ tóc mình, cười như không cười “Lão sư đây là nói cho con, về sau không cần gọi người lã lão sư nữa mà sửa lại thành phụ thân đại nhân sao?”

Salazar thất bại, nắm nắm tóc Ansel trả thù, kéo y ra ngoài “Nhiều lời như vậy làm gì, không phải đói bụng sao, lấy được vạc rồi chúng ta liền đến trang viên Malfoy, chậm trễ thì em có đói cũng tự chịu nhé!”

Ansel hừ hai tiếng, không nói tiếp, bụng đã đói đến mức xẹp lép, thiếu chút nữa thôi là kêu luôn rồi. Còn cái đích tử kia, Ansel tỏ vẻ y vẫn là người của Malfoy!

Cầm một cái vạc bí ngân không tính là quá tốt, xách theo nó trở về trang viên Malfoy.

Ăn tối xong, Salazar gọi Abraxas vào thư phòng, Ansel cọ đến cọ lui trên người Lucius, tò mò nhìn cậu.

Lucius bị Ansel nhìn đến mức sởn hết cả da gà da vịt, nhịn không được mở miệng: “Nhìn cái gì? Trên mặt tôi có dính cái gì sao?” Nói xong liền nhanh chóng chạy đến trên bàn ăn lấy giấy lau miệng, có lẽ lúc nãy ăn cơm bị dính.

“Không có gì dơ.” Ansel nhìn Lucius từ trên xuống dưới, “Tôi phát hiện, hình như cậu đến hẻm Xéo xong, thì khí tức không quá giống trước đây thì phải?”

Người lớn không còn, Lucius hiển nhiên cũng lớn mật hơn nhiều, cũng không để ý đến cái gì gọi là hình tượng của quý tộc, nghiêng con mắt nhìn Ansel “Nơi nào không giống nhau?”

“Nơi nào cũng không giống,” Ansel chống cằm, nghiêm túc suy tư, trong miệng “bẹp” một tiếng, tay phải nắm lại vỗ lên tay trái, bừng tỉnh đại ngộ “Bộ dạng hiện tịa của cậu, thoạt nhìn như là tiểu miêu đến kỳ động dục vậy, tịch mịch khó nhịn, khắp nơi đều động dục!”

Nghe Ansel tự thuật, Lucius nắm chặt nắm tay, trên trán xuất hiện mấy vệt hắc tuyến “Cậu nói cái gì? Tiểu miêu đến kỳ động dục, tịch mịch khí nhịn?!”

“Khụ khụ, không có gì, cậu nghe lầm!” Ansel cười gượng hai tiếng, vội vàng lui về sau “Cậu ăn tiếp đi, tôi về phòng dọn đồ, không phải hai ngày nữa khai giảng sao…..”

Lucius ngoài cười nhưng torng lìng thì không nhìn chằm chằm Ansel, Ansel run lên một chút, cảm giác cứ như mình đang bị một con rắn độc nhìn vậy, hàn khí không biết đâu ra bổng nhiên mơn trớn lưng y “Al a.”

“Cái gì….” Ansel cứng đờ nhìn Lucius có chút làm người khác sợ hãi, khô cằn nói.

“Bài tập hè của cậu vẫn còn đang ở chỗ tôi, cậu về phòng thu thập cái gì?” Lucius nhàn nhạt nói ra bài tập Ansel đã quên cả một mùa hè, chỉ ra chân tướng.

Ansel mở to hai mắt nhìn, vội vàng nhào lên ôm eo Lucius, một phen nước mắt nước mũi tru lên: “Lucius, Lucius thân ái, tôi sai rồi, tôi không nên nói cậu như vậy. vừa rồi, vừa rồi là tôi nói sai rồi!!”

Cho nên, đưa bài tập cho tôi nhanh lên a, hỗn đản!!!!

“Cậu nói sai rồi?” Lucius cúi đầu nhìn Ansel ôm eo mình, hỏi ngược lại.

Ansel nhanh chóng dùng móng vuốt xoa mặt, đem đôi mắt xoa đến ửng hồng mới ngẩng đầu nhìn Lucius “Mấy câu hồi nãy đều sai rồi…….”

“Ừm ngoan…..” Lucius vừa định duỗi tay sờ đầu Ansel, khen thưởng y một chút, kết quả……….

“Lucius?!” Abraxas vừa mới nói chuyện với Salazar xong từ trong phòng đi ra, chuẩn bị vào phòng ăn xem hai người kia có ăn tối đàng hoàng không, vừa đi vào liền thấy cảnh này. Phổi tức đến muốn nổ tung.

“Ngạch………… phụ thân đại nhân……” Khí thế vừa rồi với Ansel bốc hơi sắp hết, Lucius nháy mắt ỉu xìu…….

Abraxas lập tức đi đến xách Ansel vẫn còn đang ôm Lucius ra, miệng lưỡi lạnh băng làm cho Ansel và Lucius nhịn không được rùng mình “Hai người, hồi nãy làm gì?”

Ansel chớp thời cơ cáo trạng trước, ôm eo Abraxas, ngẩng đầu đáng thương nhìn Abraxas “Abra, Lucius cậu ấy không chịu đưa bài tập cho anh.”

“Lucius?” So giữa anh trai nhà mình và con trai, Abraxas quyết đoán chọn anh trai. Con trai không có đứa này cũng có thể sinh đứa khác, anh trai có muốn cũng không có người có thể sinh ra cái khác cho hắn!

Lucius cúi đầu không lên tiếng, cậu trăm triệu không nghĩ ra Ansel sẽ chơi cáo trạng trước!!

“Về phòng đem……” Còn chưa nói xong, liền cảm thấy Ansel kéo kéo góc ái mình, Abraxas ngộ ra, thì ra là anh trai nhà mình trêu chọc Lucius trước, bất quá….. “Đem gia quy chép 50 lần.”

“Vâng, phụ thân đại nhân….” Lucius khổ không nói nên lời, đành phải tranh thủ nơi Abraxas không thấy mà trừng mắt nhìn Ansel môt cái. Kéo thận thể “mỏi mệt”, về phòng lần thứ hai trong mùa hè, chép gia quy. Chép thêm lần này nữa, hẳn là cận có thể đọc làu làu rồi…..

Nhìn Lucius đi xa, Abraxas kéo Ansel đến trước mặt mình, nhéo mặt y. Trò này khi Salazar không ở hắn mới dám làm, hiện tại Salazar không ở, không niết thì thật có lỗi với bản thân!

“Anh làm sao mà chọc đến Lucius?” Abraxas nhéo nhéo mặt Ansel, nhéo đến phát nghiện, không muốn buông ra, làm mặt Ansel cứ như đang được mát xa vậy.

Ansel trắng mắt liếc Abraxas một cái, đang tính mở miệng thì một âm thanh khủng bố truyền đến.

“Abra, trò làm gì?!” Salazar hung tợn nhìn móng vuốt đang dừng lại trên mặt Ansel của Abraxas, hoả khí nháy mắt xông lên não “Đi vào thư phòng, chép thủ tịch Slytherin 100 lần!”

***

Hoon: Haha, Abraxas bị nghiệp quật. Mình có một thông báo quan trọng muốn nói với mọi người, tình hình là tất cả các thành viên của Team mình đều bước vào giai đoạn ôn thi và chuẩn bị thi, cho nên cả Team quyết định sẽ nghỉ đến hết tháng 6, sau tháng 6 sẽ hoạt động lại bình thường, cảm ơn mọi người đã chú ý.

HẾT CHƯƠNG 40

[HP] Đốn Gục Xà Tổ – Chương 39: Là M???


EDITOR: PARK HOONWOO

BETA: AKKI

-o0o-

Abraxas nhìn hai cọng lông chim lềnh bềnh trong dĩa, khoé miệng hơi co rút, nhìn dáng vẻ này, sáng nay hắn nhịn đói chắc rồi.

Ansel lại vô cùng may mắn, may mắn mình đến sớm, bằng không sáng nay thể nào cũng đói bụng.

Abraxas và Salazar mỗi người bắt lấy một con cú, lấy thư trên chân nó xuống. Trùng hợp là, hai người đều lấy được thư của nhóc con nhà mình (ý là Salazar thì lấy được của Ansel, Abraxas thì lấy được của Lucius á mà)

Kỳ thật, nói là lấy đúng cũng chả có gì đặc biệt, ngoại trừ cái tên bên ngoài. Nội dung của bức thư, y như nhau.

Xem xong thư, đáy mắt Abraxas xẹt qua một tia châm chọc “Mười mấy năm trôi qua, sách giáo khoa của Lucius giống hồi em đi học y như đúc.”

“Oa? Thật vậy chẳng?” Ansel mở to hai mắt nhìn, phải biết rằng, trước khi y xuyên không, thì Trung Quốc chính là mấy năm thì đổi nội dung sách giáo khoa một lần, mà Hogwarts đã mười mấy năm rồi, một chút cũng không đổi sao?

“Ừm, thay đổi một chút.” Abraxas nhìn Ansel, không có hảo ý nói: “Mấy cái danh hiệu của Dumbledore nhiều ra vài cái.”

Sau khi nghe xong, Ansel trực tiếp vứt cho Abraxas vài cái liếc ( tui thề, nó ghi là long não, không lẽ dịch là não vua hả trời ) “Ai sẽ đi để ý mấy cái danh hiệu của Dumbledore nhiều ra vài cái a, thực chất là một chút thay đổi đều không có.”

Salazar đặt tấm da dê lên bàn ăn, nhìn về phía Abraxas “Abra, bên Riddle thế nào?”

“Giống như không có tiếp tục xắt lắt linh hồn mình, chế tác trường sinh linh giá, ngược lại cả ngày đi nghiên cứu sách liên quan đến linh hồn.” Abraxas thở dài, có cái gì không hiểu có thể hỏi hắn a, một mình nghiên cứu có gì thú vị đâu.

Salazar hừ lạnh, dùng khăn giấy lau đi mấy mảnh vụn đồ ăn dính ngay khoé miệng của Ansel “Nếu nói cho tên đó biết hậu quả của việc xắt lát linh hồn mà tên đó còn tiếp tục tuỳ ý làm bậy chế tác trường sinh linh giá, không đợi lão đối thủ của tên đó giải quyết, ta liền đem cái tên ngu xuẩn đó một phát là xong. Để cho tên đó tồn tại, qủa thật là vũ nhục huyết thống của Sytherin.”

Ansel chớp chớp mắt, tiếp nhận tín hiệu cầu cứu Abraxas truyền cho mình, vội vàng nói sang chuyện khác “Uầy, lão sư, khi nào chúng ta đến Hẻm Xéo?”

“Đúng vậy, chủ nhiệm, nếu không con mang Al đi hoặc là trực tiếp cho người mang đến?” Mỗi lần bàn luận với Salazar về Riddle, tâm của Abraxas lúc nào cũng treo đầu ngọn cây. Tuy hắn cũng có cảm giác Riddle rất ngu, nhưng khi nghe được tức giận trong giọng nói của Salazar, Abraxas liền sợ Salazar nhịn không được mà làm thịt Riddle luôn.

Lucius an tĩnh ngồi một bên ăn sáng tỏ vẻ không có nhu cầu phát biểu gì, những người này đã lên đến trình độ mà cậu hoàn toàn không thể hiểu nổi. Đến mức, Ansel gọi Salazar là lão sư, mà Abraxas gọi Salazar là chủ nhiệm, Lucius tỏ vẻ, cậu thực sự không dám đi tìm kiếm chân tướng!

“Không cần, ta mang Al đi là được, trò đi với Lucius đi.” Lau xong khoé miệng của Ansel, vỗ vỗ đầu y, hoàn toàn xem y là trẻ con mà đối xử.

Abraxas thông minh không tiếp tục bàn luận đề tài này nữa, đã nói quá nhiều thứ trước mặt Lucius, nói nữa không chừng lại tự khai luôn thân phận của mình.

“Lucius, ăn xong thì chuẩn bị một chút, lát nữa chúng ta đến hẻm xéo.”

Lucius yên lặng gật đầu, tiếp tục truyền thống không nói gì, không phát biểu bất kỳ ý kiến gì của mình.

Bên này, Ansel xấu hổ bực bội vỗ rớt tay của Salazar, thấp giọng rống giận: “Lão sư, tuy hiện tại vóc dáng con có vẻ nhỏ, nhưng trên thực tế, con không hề nhỏ chút nào!”

Y sống kiếp rồi, tuổi cũng sắp bằng lão sư luôn rồi đó! Không chừng, còn lớn hơn cả người! Cái loại vỗ đầu chuyên dùng để trấn an con nít này, y không cần!

Salazar bình tĩnh làm lơ, rời khỏi bàn ăn, nói với Ansel đang giận dỗi: “Có cái gì, về phòng rồi nói.”

Ansel ở nơi Salazar không thấy được thị uy vẫy vẫy nắm tay, sau đó nhảy xuống ghế dựa, cười với Abraxas một cái, làm cho gương mặt tuấn tú của Abraxas tức khắc biến đen.

Nhìn Abraxas đen mặt, Ansel đắc ý chắp tau sau lưng đi theo Salazar, bị Salazar khi dễ thì làm sao giờ? Không sao, y có thể đi khi dễ Abraxas, bởi vì Abraxas căn bản không dám phản kháng.

Đi vào phòng, Ansel ngồi trên sofa, nhìn Salazar ôm một quyển sách tò mò hỏi: “Lão sư, có chuyện gì muốn nói sao?”

“Đi hẻm xéo xong, chúng ta sẽ đến trang viên Slytherin.” Salazar cau mày nhìn lướt qua cuốn sách trong tay, cũng không có tìm được thứ mình muốn.

Ansel cọ qua, trừng lớn mắt liếc qua cuốn sách kia một cáu, sách về linh hồn? Linh hồn của lão sư bị thương sao?

“Lão sư, đi trang viên Slytherin làm gì?” Trang viên Slytherin đã hoang phế hơn ngàn năm, phỏng chừng còn dơ hơn cả trang viên của y, huống hồ tất cả gia tinh của trang viên Slytherin ngàn năm gần đây đều ở trang viên Ansel. Căn bản là không có thời gian quét dọn, đây là muốn làm gì? Đi hít tro bụi sao?

“Cùng ta tìm một thứ” Salazar gập sách lại, bỏ vào trong tay Ansel “Đi tìm mấy cuốn nói về phương diện linh hồn, trước kia không nghiên cứu qua, ai ngờ bây giờ lại cần đến.”

Ansel cầm lấy cuốn sách trên tay, nhìn trái nhìn phải, trong đầu đột nhiên nhảy ra bóng dáng Riddle, tức khắc hiểu rõ “Lão sư, là lo lắng cho tình huống của cái tên Riddle gì gì đó sao?”

Salazar trầm mặc vài giân, che dấu cảm xúc nhìn đi chỗ khác “Ta vì cái gì mà cần lo lắng tình huống thân thể của Riddle? Al, đi chuẩn bị đi, lát nữa chúng ta đến hẻm xéo!”

“Nga nga,” Ansel cười quỷ dị, thuận tay ném cuốn sách lên giường “Lão sư đây không phải là thẹn thùng sao? Kỳ thật cũng không có gì to tát, quan tâm hập đại của mình đâu có gì là sai, sao lại không thừa nhận thế.”

Sắc mặt Salazar cứng đờ, thuận tay ném đồ trong tay về phía Ansel “Ansel, câm miệng của em lại, đi thay đồ ngay, chúng ta đến hẻm xéo!”

Ansel phản xạ nhanh chui vào trong tủ quần áo, đến khi nghe “Đông” một tiếng mới ló đầu ra, uỷ khuất nhìn Salazar “Lão sư, người lại bắt đầu không đau con!!”

Salazar đau đầu đè đè huyệt thái dương, vẻ mặt ôn nhu nhìn về phía Ansel “Al thân ái, nếu em trong vòng ba phút không đổi xon quần áo, ta sẽ cho em biết thế nào là không thương em!”

Ansel từ tủ quần áo đi ra, rùng mình nhìn nụ cười trên mặt Salazar, cái này mà là ôn nhu gì, rõ ràng là âm nhu mà!! Lừa gạt tâm hồn thiếu nữ của người ta!!

Trong lòng yên lặng phỉ báng, nhưng cũng nhanh chóng tìm một bộ đồ và thay, tốc độ…… Y không có nhu cầu, nếm thử cái hiện thực Salazar không đau y!

“Lão sư, con xong rồi, đi thôi.” Thay quần áo xong, Ansel một bộ ngoan ngoãn đi đến trước mặt Salazar, chờ đợi Salazra nghiêm khắc kiểm tra.

Salazar cũng cực kỳ phối hợp nhìn trái nhìn phải, gật gật đầu kiểm nghiệm xem đã đủ tư cách chưa “Ừm, cũng không tệ lắm, không đến mức ném mặt mũi của ta.”

Ansel nội tâm tổn thương, trực vươn vuốt chụp ngón tay Salazar nhét vào trong miệng cắn cắn, còn phát ra âm thanh “ô ô”, một hình ảnh đã cắn người khác còn cố tỏ ra vẻ đáng thương, cứ thế mà ra đời!

Phát tiết đủ rồi, Ansel mới phun ngón tay của Salazar trong miệng mình ra, một bộ tiểu nhân đắc chí “Hừ, ai mượn người có hậu đại liền quên mất học sinh của mình, cắn chết người!”

Salazar trầm mặc nhìn ngón tay Ansel cắn, ngon tay thon dài trắng nõn còn mang theo hào quang lấp lánh của Ansel, nước miếng dầm dề.

Ansel chớp chớp mắt, nhìn Salazar không nói lời nào chỉ chăm chăm nhìn ngón tay mình, như là nhớ đến gì đó, nhanh chóng dùng quần áo lau sạch ngón tay của Salazar. Sau đó, chân chó cười với Salazar “Ha hả…….. Ha hả, cái kia……….. Cái kia, lão sư, người xem, sạch sẽ sạch sẽ rồi…………….”

Salazar không chút để ý thu hồi ánh mắt, kéo tay nhỏ thịt thịt của Ansel, bình tĩnh nói “Đi thôi.”

Mắt nhỏ của Asel nghi hoặc quét đến quét lui trên người Salazar, theo lý thuyết, nước miếng của y lưu lại trên tay lãi sư, lão sư hẳn là sẽ hung hăn khi dễ y một phen, như thế nào hôm nay lại không hề giống trước kia? Hay là, cái người trước mắt nà không phải là lão sư nhà y, mà là cái tên không biết chui ra từ cái xó xỉnh nào, bá chiếm thân thể lão sư nhà y?!

Cho nên, lão sư mới nghiêm túc muốn tìm sách về phương diện linh hồn. Là bởi vì cái cô hồn dã quỷ này chiếm thân thể của lão sư, nên sợ linh hồn của người trở về cướp đi thân thể sao?!!!

Không thể không nói, Ansel, sức tưởng tượng của ngươi thật sự…….. Quá kinh khủng!!

Tâm hồn Ansel bay bay trên trời, miên man suy nghĩ, đến khi Salazar mở miệng nói chuyện, mới kéo tâm trí của Ansel về thưc tại “Al, em muốn đi bằng lò sưởi, hay là ta ôm?”

Anse chạy nhanh qua ôm eo Salazar, bởi vì đã cao hơn một chút, hiển nhiên đã không còn thích hợp ôm đùi Salazar “Lão sư, ôm con đi!!”

Y còn muốn nghiêm túc quan sát, người trước mặt này có phải lão sư nhà mình hay không, sao lại có thể để hắn chạy khỏi tầm mắt mình được.

Salazar đằng hắng, nhìn Ansel ôm chặt eo của mình, bắt đắc dĩ “Al, ta nói, em buông ra trước đi.”

Al suy ngiêng đầu suy nghĩ một chút, hơi nới lỏng tay, nhưng vẫn không buông ra, trong miệng còn không quên nói “Lão sư, con buông lỏng một chút rồi đó.”

Salazar vuốt vuốt đầu Ansel, trong giọng nói bao hàm uy hiếp “Al, em nếu không buông tay, ta sẽ ném em vào hồ Đen ở Hogwarts!”

Nghe được uy hiếp của Salazar, Ansel ngược lại nhẹ nhàng thở ra, có thể uy hiếp y như vậy cũng chỉ có mình Salazar. Cho nên nói, mấy thứ trong đầu Ansel chả có cái nào tốt đẹp đi?! Hay là, ngươi là M, Salazar không ngược ngươi, trong lòng ngươi liền không thoải mái hả!

HẾT CHƯƠNG 39

[HP] Đốn Gục Xà Tổ – Chương 38: Cuộc Sống Bi Thảm Của Lucius


EDITOR: PARK HOONWOO

BETA: AKKI

-o0o-

“Đi gọi chủ nhân của ngươi Abraxas Malfoy lên đây.” Muốn hắt xì, rồi lại không dám, cho nên Salazar đành phải vươn tay xoa xoa mũi.

“Vâng, Dora đi ngay!” Biến mất trước mắt Salazar, hiển nhiên là gấp không chờ nổi mà đi tìm chủ nhân của mình.

Nghe được Salazar triệu hoán, Abraxas nhanh chóng bương hết toàn bộ việc trên tay mà chạy qua. Chờ đến khi vào phòng, nhìn thấy tình trạng hiện tại của Salazar, Abraxas thiếu chút nữa đã dẹp cái hình tượng quý tộc của mình mà trợn tròn mắt……

Trong ấn tượng của Abraxas, hình tượng của Salazar vĩnh viễn đều là cao lớn, tuấn mỹ, ưu nhã. Còn cái hình tượng bởi vì cảm mạo mà sắp bốc hơi hết này của Salazar, Abraxas căn bản chưa thấy qua bao giờ!

Nhìn thấy Abraxas đã đến, Salazar liền đứng dậy, bởi vì mũi hơi nghẹt, cho nên vô thức dùng giọng mũi nói chuyện: “Abra, trò ở đây nhìn Al một chút, ta đi uống một lọ dược cảm mạo.” (Tác giả: Cái này bịa đại, không tìm thấy trên baidu)

Abraxas nhìn bộ dạng mệt mỏi Salazar, không khỏi đề nghị: “Chủ nhiệm, không bằng thầy nghỉ một chút đi, anh ấy nơi này có con nhìn sẽ không sao.”

Tuy rằng biết Salazar rất để ý Ansel, nhưng nói người bệnh chăm sóc một người bệnh khác không phải là một ý hay đâu.

Salazar trầm tư một chút, gật gật đầu “Làm phiền trò, Abra.”

“Yên tâm đi chủ nhiệm.” Nhìn Salazar ra khỏi phòng, Abraxas đi vào dém lại chăn cho Ansel “Trước kia vẫn luôn nghe người khác nói chủ nhiệm sủng anh thế nào, lúc ấy còn không cảm thấy gì, bây giờ mới thấy. Quả thật còn thân hơn cả con mình, anh nói xem tại sao lúc đó em lại bị ném cho giáo sư Hufflepuff?”

Abraxas hơi cảm thán, lại không có dấu hiệu ghen tị. Đã sớm biết chủ nhiệm nhà mình sủng anh trai hắn, nếu mà ghen thì hắn đã sớm trở thành một lu dấm rồi.

Abraxas cứ như vậy, lẳng lặng ngồi đó, ánh mắt cũng không dám dời khỏi Ansel trên giường phút giây nào, sợ Ansel xảy ra chuyện gì mà hắn không kịp phát hiện. Đến lúc đó, chờ Salazar cầm đũa phép tiễn hắn đi gặp Merlin đi.

Không biết qua bao lâu, Abraxas cũng đã sắp trở thành tượng, Ansel mới chậm rãi tỉnh lại, nhìn người ngồi ngay đầu giường, hơi không xác định hô: “Abra?”

“Anh, anh tỉnh?” Nhìn thấy Ansel tỉnh, Abraxas cao hứng đến mức muốn nhảy dựng lên, “Có đói bụng không? Ăn gì không? Em nói gia tinh mang lên.”

Ansel lắc lắc đầu, hiện tại chỉ cảm thấy cả người vừa vô lực vừa đau nhức, bụng thế nhưng không đói. Có lẽ vừa mới ăn sáng xong liền uống độc dược, cho nên đồ ăn gì gì đó vẫn chưa tiêu hoá hết.

Cảm giác vô lực và đau nhức trên người Ansel giảm được một chút, dùng ánh mắt quét khắp phòng “Abra, lão sư đâu?”

“Nga, chủ nhiệm thầy ấy bị cảm, cho nên em khuyên thầy ấy đến phòng ah nghỉ ngơi trước rồi.” Đối với Ansel vừa mở mắt liền hỏi Salazar, Abraxas bình tĩnh chẳng muốn tranh cãi cái gì mà sủng hay không sủng nữa, dù sao thì đối tượng cũng là chủ nhiệm đại nhân nhà hắn, hắn cũng lười tranh rồi.

“Bị cảm?” Ansel khẽ nhíu mày, bậy giờ đang là mùa hè, làm sao lại cảm mạo? Với cái thời tiết này, có muốn cảm cũng không thể a “Vì sao?”

Abraxas thành thật lắc đầu “Không rõ ràng lắm.” Bất quá có thể khẳng định, tuyệt đối là vì người trước mắt này, nên mới có thể cảm mạo.

“Abra, cũng canh thật lâu phải không, em cũng đi nghỉ ngơi đi, anh không sao.” Nhìn Abraxas canh giữ bên cạnh mình, trong lòng Ansel có chút cảm động. Tuy rằng không biết bây giờ là mấy giờ, nhưng y khẳng định ngủ rất lâu rời. Salazar không ở nơi này, Ansel thuộc hàng đệ khống đau lòng a đau lòng.

Abraxas cũng không trả lời, chỉ vỗ vỗ Ansel “Anh ngủ lại rồi em sẽ đi.”

Nói sang chuyện khác, không tiếp tục dây dưa ở chủ đề này nữa, đây là thói quen củ Abra khi cự tuyệt một chuyện gì. Ansel biết được điểm này cũng gật gật đầu, trước khi nhắm mắt còn không quên nói “Mệt mỏi liền nghỉ ngơi, nơi này của anh cũng không cần người trông.”

“Ngủ đi ngủ đi.” Abraxas mới không để ý đến câu nói đó của Ansel, loại tình huống này, sao hắn có thể ngủ.

Abraxas cảm khái trong lòng, quả nhiên, khi không có chủ nhiệm, cái ghế đệ nhất trong lòng anh trai vĩnh viễn là hắn.

Thời gian cứ thế trôi qua, Salazar sai khi uống độc dược và ngủ một lát liền chạy đến thay ca với Abraxas.

Salazar nhìn Ansel vẫn đang vùi đầu ngủ, không nói gì, cười cười vươn tay ra nhéo mặt y “Chúng ta không dám ngủ, còn em lại ngủ đến thơm ngọt.”

Bị Salazar quấy rầy, Ansel trong lúc ngủ mơ cung4 chỉ không thoải mái cọ cọ, vặn vẹo cơ thể nhỏ nhắn của mình, tiếp tục hô hô ngủ.

Nhìn phản ứng vô điều kiện của Ansel, Salazar cười………

Có độc dược Salazar, di chứng vì xuyên không của Ansel cuối cùng cũng đã được chữa trị hết. Này, cũng làm cho trang viên Malfoy trải qua kỳ nghỉ hè gian [gà] tình[bay] bay[chó] tứ phía[sủa].

Hình như vì nửa năm qua ngoại trừ ngủ cũng chả làm gì, đã hoàn toàn đuổi sâu ngủ của Ansel đi, sức sống không ngừng bắn ra tứ phía, bắn đến mức lucius cũng phải đau đầu, đến mức Abraxas cũng phải đau đầu. Ngươi hỏi Salazar? Tên kia hoàn toàn được hưởng đãi ngộ ngọt ngào!

Cuối cùng, thật sự không chịu nổi Ansel cứ nhoi nhoi như vậy nữa, Abraxas quyết định trốn đi, chạy đến trang viên của Riddle, nơi được mọi người gọi là trang viên Voldemort.

Trước khi lâm trận bỏ chạy, Abraxas còn không quên tìm cho mình một lý do chính đáng, nói mình đến trang viên Voldemort là vì làm hoà với Riddle.

Có tên ngốc mới tin!!!

Từ ngày đó, sau khi Abraxas doạ Riddle chạy, Riddle hoàn toàn không muốn nhìn thấy Abraxas, đến nỗi Abraxas làm sao có thể ở lại trang viên Voldemort được, cũng là một bí ẩn. Điều duy nhất có thể khẳng định được đó chính là, nhất định Abraxas đã làm chuyện gì đó không đứng đắn, mới có thể khiến cho Riddle miễn[tình] cưỡng [nguyện] thu lưu hắn.

Abraxas bỏ chạy, để lại Lucius, này chính là trực tiếp đẩy y vào vạc dầu đang sôi…..

Bởi vì một học kỳ vừa rồi Ansel ngoại trừ ngủ cũng chỉ có ngủ, mấy thứ giáo sư giảng không có chút gì lưu lại được trong đầu y. Hơn nữa, trải qua ngàn năm, sách giáo khoa của Hogwarts cũng đã sửa qua vài lần, tri thức hiện tại, hoàn toàn không chút dính dáng gì đến ngàn năm trước!

Tuy rằng bây giờ chương trình học đơn giản hơn ngàn năm trước rất nhiều, nhưng hiện tại Ansel rất lười, cộng thêm có Salazar chống lưng (Không biétt vì sao, Lucius rất sợ Salazar), bài tập hè của Ansel tất cả đều bị dồn hết cho Lucius. Lucius này đúng là một đứa nhỏ đáng thương mà, kỳ nghỉ hè liền phải làm bài tập cho hai người…….

Dưới sự cầu nguyện bất chấp ngày đêm của Lucius, kỳ nghỉ hè rốt cuộc cũng sắp kết thúc, Lucius rốt cuộc cũng sắp kết thúc được cái cuộc sống bi thảm kia của mình. Ngươi hỏi vì sao Ansel hết bệnh rồi lại không về trang viên của mình? Nguyên nhân chính là, về trang viên của mình thì không có biện pháp dồn bài tập cho Lucius, cũng không có cách nào ghẹo Lucius! [Khóc]

Nghỉ hè rất nhanh liền kết thúc, cú mèo của Hogwarts mang theo hai lá thư bay vào trang viên Malfoy, Abraxas cũng lắc lắc lư lư từ trang viên Voldemort về hang ổ của mình, chuẩn bị mang con trai nhà mình đến hẻm xéo mua sắm đồ vật.

Khi bốn người đang ăn sáng, hai con cú mèo già lảo đảo bay vào phòng ăn, vừa vẵn rớt thẳng xuống bàn, xung quanh liền bị lông chim bao phủ.

Abraxas nhìn hai cọng lông chim lềnh bềnh trong dĩa, khoé miệng hơi co rút, nhìn dáng vẻ này, sáng nay hắn nhịn đói chắc rồi.

HẾT CHƯƠNG 38

[HP] Đốn Gục Xà Tổ – Chương 37 : Uống Độc Dược


EDITOR: PARK HOONWOO

BETA: AKKI

-o0o-

Salazar không có chút cảm giác gì, thu hồi ánh mắt của mình vào bữa sáng trước mặt. Mà đối với đánh giá của Lucius, cũng không đáp lại. Trẻ con mà, dù sao phải có một chút hiếu kỳ mới đúng. Đối với người xa lạ đột nhiên ở trong nhà mình, không đánh giá mới là kỳ quái.

Ăn sáng xong, biết có Lucius ở đây Salazar không tiện nói chuyện lắm, Abraxas vươn tay đuổi Lucius như đuổi ruồi “Lucius, về phòng làm bài tập đi.”

Khoé miệng Lucius giựt giựt, ngày đầu tiên được nghỉ cậu vẫn luôn ngốc ở torng phòng đó được không!

Bất quá nhìn biểu cảm của Abraxas, Lucius thông minh im lặng. Chậc, vẫn là về phòng làm bài tập đi, cậu không muốn chép gia quy Malfoy thêm một trăm lần nữa đâu, mệt chết người mà.

Salazar nhìn Ansel nằm dài trên bàn, đau lòng “Al, chính em cũng rõ ràng tình huống của mình hiện tại đi.”

Ansel mềm như bông gật đầu, đôi mắt nửa híp mơ màng nhìn Salazar “Giống với ngàn năm trước phải không?”

“Ừ, ngàn năm trước sau khi uống độc dược thì không có tác dụng phụ gì, nhưng mà hiện tại,” Salazar thần sắc nghiêm túc nhìn Ansel “Có lẽ sẽ phát sinh vài tác dụng phụ mà ngàn năm trước không có.”

Salazar nói trắng ra cho Ansel như vậy, không phải yêu cầu y lựa chọn, àm là yêu cầu y chuẩn bị sẵn. Mặc kệ chuyện gì xảy ra, Salazar sẽ không cho phép Ansel vĩnh viễn nhắm mắt.

Ansel nỗ lực tập trung tinh thần mở to mắt, ánh mắt y nhìn Salazar đong đầy tín nhiệm cùng ỷ lại “Lão sư, con đều nghe người.”

Salazar hít sâu, đứng dậy ôm Ansel vào trong lòng, đi về phòng “Yên tâm đi, Al, nếu em không tỉnh, ta cũng sẽ bồi em.”

“Lão sư?” Ansel mơ mơ màng màng dùng móng vướt chụp quần áo của Salazar, không quá minh bạch hàm nghĩa trong câu nói của Salazar.

“Không có việc gì” Salazar cúi đầu cọ cọ trán Ansel “Lão sư sẽ không để cho em có việc gì.” Tuyệt đối sẽ không.

Salazar đặt Ansel lên giường, Abraxas theo sát phía sau cũng vào phòng, nhìn Salazar lấy một lọ độc dược từ trong ngực ra, trong lòng hơi căng thẳng.

“Chủ nhiệm” Abraxas đứng sau lưng Salazar, khẩn trương hỏi “Cần con làm gì không?”

Salazar lắc đầu, ngồi bên cạnh giường, đỡ Ansel ngồi dậy, dùng răng cắn mở bình “Trước mắt thì không cần, trò ra ngoài trước đi, khi nào cần sẽ gọi.”

Abraxas cũng không nói gì, yên lặng rời phòng. Bởi vì hắn biết, chỉ cần Salazar ở bên, Ansel chắc chắn sẽ không có việc gì.

“Al, tỉnh tỉnh, uống hết bình độc dược này rồi hẵng ngủ tiếp.” Salazar đỡ Ansel dựa bào bả vai mình, nhẹ giọng nói.

Ansel mơ mơ hồ hồ mở to mắt, muốn duỗi tay lấy, lại bị Salazar đè xuống “Ta uy em, ngoan ngoãn uống đi.”

Ansel vừa mới nếm một ngụm, thiếu chút nữa nhịn không được phun ra, rất kích thích, làm Ansel hơi thanh tỉnh một chút.

Ansel quay đầu, duỗi đầu lưỡi cự tuyệt “Lão sư, ghê quá, không uống được không?”

“Không đương.” Salazar xoay đầu Ansel lại, vửa đe doạ vừa dụ dỗ “Không uống thì vẫn sẽ luôn ngủ như vậy, chờ Al ngủ, ta lại giống như ngàn năm trước, không tìm thấy Al.”

“Ngô………” Nghe vậy, Ansel uỷ uỷ khuất khuất quay xoay đầu, yếu ớt mở miệng “Con uống, bất quá lão sư không cần đi tìm lão xú sư tử kia!!”

Salazar không nói gì, hắn không có việc gì đi tìm tên kia làm gi? Bất quám hiện tại chỉ cần Ansel uống xong thì chuyện gì cũng có thể.

“Được được được, chỉ cần Al uống xong bình độc dược này, ta cái gì cũng nghe em.” Salazar trấn an, đưa độc dược đến bên miệng y.

Ansel nhỏ giọng lẩm bẩm: “Bệnh rõ ràng giống nhau, như thế nào mà hương vị ngàn năm sau lại khó nuốt hơn chứ………..”

Salazar nghe xong liền bất đắc dĩ cười, ngàn năm trước nhiều ra một vị thuốc dẫn, cho nên mùi vị mới khá hơn, nhưng hiện tại…………

“Nói nhiều như vậy là gì, nói nữa ta cho em uống hai bình!” Salazar ôm tâm lý uống càng sớm càng thoát tội, ngữ khí hơi nghiêm khắc nói.

“Được được được, không phải không uống đâu, tức giận thế làm gì.” Ansel ngửa mặt, dùng tay nâng tay Salazar lên, trực tiếp đem độc dược mùi vị cổ quái uống hết.

Uống quá nhanh, làm cho Ansel bị sặc nhịn không được dựa vào lòng Salazar ho khan, Salazar nhìn bộ dáng đáng thương hề hề này của y mà đau lòng, “Uống nhanh như vậy làm gì, có ai tranh với em đâu.”

Ho khang nhanh chóng giảm bớt, Ansel dựa vào torng lòng Salazar bị buồn ngủ đánh úp. Mí trên mí dưới không ngừng đánh nhau, thanh âm mỏng như là mèo con mới sinh ra “Uống như vậy, với không cảm nhận được gì………”

Còn chưa nói xong, liền trực tiếp dựa vào ngực Salazar ngủ. Salazar cẩn thận dìu y nằm xuống, chính mình ngồi ở mép giường, đề phòng có chuyện gì bất trắc xảy ra.

Toàn bộ phòng đều chìm vào yên tĩnh, chỉ còn lại mỗi tiếng hít thở đan xen của hai người Ansel và Salazar. Hai tay Salazar nắm chặt tay phải của Ansel, trong lòng dần bình tĩnh lại. Híp mắt, ánh mắt sắc bén bắn ra ngoài (tui nhiều khi muốn khóc mấy khúc này ghê á, ánh mắt sắc bén bắn ra ngoài là sao?). Không có bất luận kẻ nào có thể cướp đi mạng sống của Ansel, cho dù có là Merlin cũng không thể!

Salazar chỉ ngồi như vậy, cứ như một pho tượng, không hề nhúc nhích, một pho tượng không có sinh mệnh.

Một giờ trôi qua, cơ thể Ansel bỗng nhiên lạnh xuống, gương mặt vốn hơi đỏ cũng nhanh chóng trắng bệch, môi run rẩy không ngừng, cũng đã bắt đầu chuyển sang màu tím.

Salazar siết chặt hai tay mình lại, nhanh chóng cẩn thận truyền ma lực của mình qua cơ thể Ansel, sợ ma lực của y không đủ, không thể kháng cự được khí lạnh mà độc dược mang đến.

“Lão sư…….. nóng quá……” Ansel vẫn chưa tỉnh lơ đãng mở miệng, làm Salazar kinh ngạc mở to hai mắt.

Nóng quá? Sao có thể! Salazar vuốt bàn tay Ansel, rò ràng là lạnh đến mức muốn đóng băng, làm sao có thể nóng. Nhưng mà, ánh mắt Salazar dừng trên trán Ansel, từng giọt mồ hôi không kịp nhỏ xuống cũng đã đóng băng. Salazar biết rất nhiều Phép thuật Hắc ám khác nhau, lúc này cũng không biết đây là chuyện gì.

Cứ như vầy hoài cũng không phải là cách, Salazar cắn răng, đành phải dựa theo suy nghĩ của mình mà ôm Ansel trên giường dậy, đến trước phòng tắm vung chân đá văng cửa. Một bùa vô thanh vô trượng mạo hiểm thả vài viên đá đang toả khí lạnh nhè nhẹ vào bồn đầy nước.

Salazar đặt Ansel trần truồng vào bồn, ngay sau đó cũng nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình, bước vào bồn ôm Ansel vào trong lòng. Không dám ếm cho mình một bùa giữ ấm, sợ sẽ có chuyện gì không may xảy ra.

Trong bồn tắm lạnh căm, trong lòng còn ôm một người còn muốn lạnh hơn nước trong bồn, Salazar cắn răng kiên trì, thân thể thường thường không thể khống chế mà run rẩy.

Đến khi Salazar cảm giác được mình sắp đóng băng, phát hiện độ ấm trong bồn tăng lên nhanh chóng, mà thân thể lạnh như băng của Ansel cũng từng chút từng chút ấm lên. Không bao lâu sao, nước trong bồn đã trở về nhiệt độ bình thường, đúng lúc này Salazar cảm nhận được, cơ thể Ansel trong lòng cũng đã thả chậm tốc độ tăng nhiệt độ.

Lúc này, Ansel cũng không còn nói “Nóng quá”, dựa vào lòng lòng ngực Salazar không nhúc nhích, chỉ an tĩnh ngủ.

Salazar thờ phào, xem ra hắn đã cược đúng, nếu hắn cứ cố gắng làm nóng bên trong cơ thể của Ansel, vậy thì đến bây giờ chắc y cũng chưa thể tỉnh lại (tui không hiểu chỗ này lắm, “Salazar thở nhẹ một hơi, xem ra hắn đánh cuộc chính xác một phen, nếu nóng lên tới đối kháng Ansel thân thể mặt ngoài rét lạnh cùng trong cơ thể nhiệt độ, phỏng chừng hiện tại Ansel là hoàn toàn vẫn chưa tỉnh lại” này là bản gốc nha, nếu ai biết thì hãy comment cho mình nhé.)

Salazar cẩn thận đỡ Ansel trong lòng dựa vào thành bồn, trực tiếp dùng phép thuật làm mấy giọt nước trên cơ thể bốc hơi, sau đó dùng tốc độ ánh sáng mặc quần áo. Không màng nước làm ướt quần áo, ôm Ansel ướt dầm dề ra khỏi bồn, cẩn thận lấy khăn lau nước trên người cho Ansel.

Mặc quần áo xong cho Ansel mới ôm y ra khỏi phòng tắm, đặt Ansel lên giường. Vuốt Ansel đã khôi phục nhiệt độ bình thường, Salazar hít sâu một hơi, cuối cùng cũng giải quyết xong vấn đề lớn nhất trong lòng.

Trải qua chuyện của Ansel, thân thể rất khoẻ mạnh, trước giờ chưa bao giờ bệnh, Salazar, hoa hoa lệ lệ bị cảm…..

Mũi nghẹt khó chịu, làm cho nước mắt cứ trong tình trạng lưng tròng, Salazar thỏ bự cứ thế mà ra đời…….. Tuy rằng rất muốn tiếp tục ngốc ở đây chăm sóc Ansel, nhưng cái virus cảm mạo này đến rất không đúng lúc, hơn nữa hắn cũng sợ mình sẽ lây bệnh cho Ansel làm trình độ nguy điểm của Ansel lại thêm một phần. Salazar bất đắc dĩ đành phải gọi Abraxas đến thay ca.

Abraxas cũng coi như an bài thoả đáng, khi Salazar tạm thời ở lại trang viên Malfoy để nấu độc dượcm Abraxas đã phân phó gia tinh ở trang viên phải nghe theo lệnh Salazar.

Salazar xoa xoa cái mũi đã biến thành màu đỏ của mình, thấp giọng hô: “Dora!”

Một con gia tinh mặc giẻ lau có thêu gia huy Malfoy, ngay lập tức xuất hiện trước mặt Salazar, cẩn thận khom lưng, đầu sắp đụng đến mặt đất “Khách nhân tôn kính, ngài có gì muốn phân phó?”

“Đi gọi chủ nhân của ngươi Abraxas Malfoy lên đây.” Muốn hắt xì, rồi lại không dám.

HẾT CHƯƠNG 37

Design a site like this with WordPress.com
Get started