EDITOR : PARK HOONWOO
BETA : YONA, Tsuki
-o0o-
Mấy tháng trôi qua, Salazar cuối cùng cũng nấu xong độc dược, hắn cầm lọ độc dược lên, nhanh chóng chạy ra khỏi căn phòng đóng cửa vài tháng trong trang viên Malfoy, biết được mình đã lỡ mất thời gian đi đón Ansel, liền đành đi tới đi lui trong phòng khách chờ đợi.
Nhìn Abraxas cuối cùng cũng ôm Ansel xuất hiện, Salazar có chút nôn nóng đi tới, kết quả phát hiện An không hề để ý đến hắn, chỉ an tĩnh dựa vào vai Abraxas không nói lời nào.
Lucius theo phía sau nhìn thấy cảnh này liền tự giác mang hành lý của mình về phòng. Đối với chuyện cái gì nên biết và cái gì không nên biết, Lucius biểu thị, cậu vẫn luôn rất rõ ràng.
Nhìn Ansel không phản ứng mình, Salazar đành phải quay đầu hỏi người duy nhất biết chân tướng, “Abra, có thể nói cho ta biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra không?”
Abraxas nhìn Salzar, nhìn uy hiếp trong ánh mắt của hắn, Abraxas cười khổ: Chủ nhiệm, tốt xấu gì con cũng là do ngài nuôi lớn mà… Sao nhìn thế nào cũng thấy anh trai giống con ruột của ngài, trong khi con chỉ là được nhận nuôi vậy?
Vì thế, Abraxas cự kỳ rối rắm cộng buồn bực, trong lòng Ansel, lão sư là nhất, em trai là nhì; trong lòng chủ nhiệm, Ansel là nhất, thứ hai là… Ai mà biết!! Cho nên nói, hắn chính là cái thể loại anh trai không yêu chủ nhiệm cũng không thương oa… Hắn lớn được chừng này dễ dàng lắm sao!
“Anh trai, không thấy chủ nhiệm đi đón, liền không vui.” Abraxas ngượng ngùng nhìn trời “Sau đó… Lại bị con châm ngòi vài câu, liền biến thành cái dạng này……………”
Salazar nhìn bộ dạng an tĩnh của Ansel, trong lòng sinh ra một tia đau đớn, dò xét nhìn Abraxas “Abra, trò nói cái gì?”
Abraxas ôm Ansel trong lòng, mắt cứ liếc trái liếc phải, tuyệt không dám nhìn Salazar. Salazar trong mắt Abraxas giống như trưởng bối vậy, không chỉ thế Salazar còn là chủ nhiệm của hắn, chuyện hắn không sợ Salazar là chuyện không thể.
Bên này Abraxas không dám mở miệng, Ansel nãy giờ tựa cằm vào vai Abraxas bỗng nhiên nhúc nhích, xoay người lại mặt vô biểu tình nhìn Salazar, chỉ là, trong giọng nói còn mang theo ý tứ cáo trạng : “Lão sư, Abra nói người ghét bỏ con, cho nên không đến đón con.”
Lúc này đây, Abraxas ngay cả cảm giác muốn chết cũng có. Hắn thật sự cho rằng, cái người trong lòng hắn đây đích thị là một gia hoả có lão sư quên em trai!
Nhưng mà, hắn không nỡ nói mấy lời tàn nhẫn với Ansel (TAT).
Salazar tức khắc đen mặt, chạy đến đoạt Ansel trong lòng Abraxas ôm lên, trấn an “Abra lừa em mà thôi, lão sư như thế nào sẽ ghét bỏ em chứ, lão sư cho dù có ghét bỏ Abra cũng sẽ không ghét bỏ em.”
Abra, ngươi thật xui xẻo, nằm không cũng trúng đạn a …
Abraxas giờ phút này rất muốn khóc: Chủ nhiệm, con mới là người nhỏ nhất được không?!! Con và anh trai đều được ngài nhận nuôi á, ngài không cần phải kỳ thị con như vậy chứ!!
Biết vị chủ nhiệm không có tâm chút nào của mình đã trở lại, cũng biết vị anh trai có lão sư liền quên em trai đã trở lại. Abraxas liền thờ dài trong lòng, cũng yên lặng tự mình trở vê phòng an ủi mìn.
Salazar ôm Ansel ngồi trên sofa phòng khách, vuốt nhẹ tóc Ansel “An, ngoan, em nói gì đi, đừng im lặng như vậy, lão sư làm sao có thể ghét bỏ em được chứ.”
Ansel chỉ vặn vẹo cơ thể, tiếp tục không nói gì, chỉ tựa đầu vào vai Salazar, nhắm mắt ngủ. Mặc kệ Salazar nói thế nào, An cũng không nhúc nhích.
Salazar bất đắc dĩ bèn duỗi tay vỗ vài cái vào mông Ansel, giọng nói ẩn ẩn uy hiếp: “An, nếu không nói gì, ta sẽ lột quần của em xuống mà đánh mông em đó!”
Nghe được Salazar nói, Ansle liền nhanh chóng vươn tay ra che mông mình lại. Hai mắt bốc hoả nhìn Salazar. Nếu hắn dám làm gì, y tuyệt đối sẽ liều mạng với hắn!!
Salazar buồn cười nhìn Ansel đang tức giận trừng mắt, duỗi tay vỗ vỗ đầu y, “Nha, cuối cùng cũng nhúc nhích, ta còn tưởng rằng em vĩnh viễn bất động chứ.”
“Hừ” Ansel lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó lại uỷ uỷ khuất khuất giơ ngón tay ra, lên án “Một học kỳ trôi qua, người không đến Hogwarts thăm con, còn không đi sân ga rước con. Người nói xem, cái này còn không phải là ghét bỏ thì là gì. Ngay cả Abra đều nói người ghét bỏ con, lão sư, người đừng có không thừa nhận chuyện trong lòng không hề có con nữa!!”
Abraxas Malfoy… Salazar yên lặng cắn răng, kéo Abraxas vào sổ đen, cho dù Ansel cố ý hay cố ý ( = = rồi hai cái này có gì khác nhau ? ) Abraxas lúc này đây đã hoàn toán bị Salazar ghim, cho nên, Abra, ngươi cũng không cần oán trách Salazar không bình đẳng nữa.
“An, em tin lời Abra nói, hay là tin ta?” Salazar hỏi Ansel cuối đầu ủy khuất nhéo nhéo ngón tay mình.
Ansel ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Salazar, bình tĩnh phán một câu làm hắn muốn hộc máu “Đều tin! Một người là em trai của con, một người là lão sư của con, hiển nhiên là đều tin.”
Salazar đen mặt, hắn đột nhiên nhớ ra một sự thật, cái linh hồn bên trong cơ thể Abraxas vốn là hàng pha kè, thân phận thật sự của hắn ta chính là em trai của Ansel! Nhớ đến trước đây, Ansle đích thực là một người đệ khống, chẳng qua là bị Salazar từ từ thay đổi. Bất quá, cái sinh vật mang tên em trai này, chắc chắn có một vị trí không hề thấp trong lòng Ansel ( Hơi khó hiểu nhỉ, ý là linh hồn bên trong cơ thể của Abraxas không phải là Abraxas mà là Ino, đó là lý do tại sao mình gọi là hàng pha kè )
Ansel cuối đầu, tiếp tục nhéo ngón tay của mình, một người tự tìm vui. Ansel cuối đầu, cho nên Salazar vô pháp nhìn thấy biểu cảm bây giờ của y, hiển nhiên cũng chả nhìn thấy nụ cười gian trá của y.
Salazar bất đắc dĩ, đành phải ôm Ansel giải thích tại sao mình không đi đón y, cái lý do này hiển nhiên là không phải ghét bỏ Ansel rồi, bất quá, Ansel cũng không ngờ được thì ra là như vậy.
“Một học kỳ này ta phải nấu độc dược, không thể ra ngoài, nếu không thì tâm huyết của ta coi như uổng phí.” Độc dược không thành công không quan trọng, quan trọng là nếu nó không thành công thì khoảng thời gian cho Ansel hồi phục lại bị kéo dài ra.
Ansel thoả hiệp dựa vào trong lòng Salazar, trong miệng rầm rì “Độc dược gì quan trọng vậy.” Ansel cuối cùng cũng nói chuyện, không còn im lặng giống hồi nãy nữa.
Trong lòng Ansel cũng rất rõ ràng, Salazar chính là một tên cuồng độc dược, chỉ cần là nấu độc dược, thì cho dù ngươi có đốt phòng của hắn hắn cũng chả có phản ứng gì, quả thực không khác máy móc bao nhiêu.
Được Ansel tha thứ, trong lòng Salazar rất cao hứng, đang chuẩn bị nói gì đó, thì lại bị một người nào đó đột nhiên chạy ra từ lò sưởi đánh gãy, không khí vất vả gầy dựng nãy giờ coi như đỗ vỡ.
Riddle ở trang viên của mình nghẹn thật lâu, rốt cuộc nhịn không được mà chạy tới tìm Abraxas, lại phát hiện, trong nhà Abraxas nhiều ra thêm hai người lạ! Không phải, một người anh đã từng gặp rồi. Chỉ có 1 người lạ mà thôi! Thậm chí còn là một người lạ tuấn mỹ mắt đỏ tóc đen! Vì thế, thân là Chúa Tể Hắc Ám, Riddle liền nỗi giận, lão công này anh vẫn chưa đuổi tới tay đâu, sao có thể cho phép một người nào đó có vẻ ngoài giống anh trong nhà Abraxas được chứ!!
Hoả khí của Chúa Tể Hắc Ám, trỗi dậy rồi!
Riddle rút đũa phép từ trong lồng ngực ra, chỉ thẳng vào Salazar, híp mắt hỏi hắn cộng thêm Ansel đang ngồi torng lòng “Ngươi là ai?!”
HẾT CHƯƠNG CHƯƠNG 29